DanLuat
Chào mừng bạn đến với Dân Luật . Để viết bài Tư vấn, Hỏi Luật Sư, kết nối với Luật sư và chuyên gia, … Bạn vui lòng ĐĂNG KÝ TÀI KHOẢN.
×

Thêm câu phản hồi

Từ hai tấm chiếu đến chiếc Lexus của Trịnh Xuân Thanh

Mấy ngày qua, tôi cảm thấy ám ảnh với đôi chân người phụ nữ lòi ra từ tấm chiếu trên đường được anh trai trở về nhà an táng. Có xót xa đấy, có đau thương đấy nhưng thật sự muốn quên đi hình ảnh đó, đơn giản tôi vì tôi cảm thấy sợ với nổi ám ảnh. Nhưng khi chưa quên được hình ảnh này thì hình ảnh khác lại xuất hiện. Lại một người nữa được người thân cột trong tấm chiếu chở về nhà.

Bệnh viện nói gia đình khăng khăng đưa bệnh nhân về và rằng lúc rời viện bệnh nhân vẫn còn sống. Hãy cứ cho rằng bệnh viện không nói dối, nhưng với cương vị bác sĩ, họ phải phán đoán được tình trạng bệnh nhân chứ và cái nghèo khó của bệnh nhân thì lại càng không thể nào không biết trong thời buổi cấp cứu cũng phải chờ đóng tiền viện phí. Và sự thật trần trụi rằng, anh trai bệnh nhân bảo họ không có tiền mà bệnh viện cũng chẳng nói hỗ trợ xe cộ gì cả.

Đến đây thì phải thốt lên rằng: Nghèo đúng là một cái tội. Vì nghèo mà sinh bệnh, vì nghèo mà không có điều kiện chữa bệnh và vì nghèo mà đến lúc chết cũng không được tử tế như người ta.

Tôi không phải là người trong cuộc, cũng chẳng lên án ai cả, chuyện bệnh viện có vi phạm các quy định về vận chuyển tử thi không, đúng sai, trách nhiệm sẽ do Bộ y tế và các cơ quan có thẩm quyền lên tiếng; mà chỉ đơn giản nghĩ rằng nếu chúng ta có cơ chế để nghìn tỷ tham nhũng, nghìn tỷ thất thoát không rải rác ngoài kia và nếu hai tấm chiếu được thay bằng chiếc Lexus biển xanh của Trịnh Xuân Thanh thì sẽ như thế nào?

Chắc hẳn hai chết kia sẽ bớt lạnh lẽo và ngậm ngùi hơn. Nhưng tiếc rằng, con đường từ hai tấm chiếu đến chiếc Lexus lại đang tắc như đường Sài Gòn giờ cao điểm vậy.

  •  4622
  •  Cảm ơn
  •  Phản hồi

Chủ đề đang được đánh giá

0 Lượt cảm ơn
câu phản hồi
Click vào bảng để xem hiển thị đầy đủ thông tin

Bạn vui lòng đăng nhập hoặc Đăng ký tại đây để tham gia thảo luận

Loading…