Mức phạt dành cho MV, các sáng tác trái thuần phong mỹ tục
Trên thực tế, trong thị trường âm nhạc hiện nay, cộng với sự hỗ trợ của các nền tảng công nghệ đang tồn tại một thứ gọi là “rác âm nhạc”, “rác văn hoá” mà các cơ quan chức năng không kiểm soát hết. Ở đây có một nguyên nhân là những khái niệm như “thuần phong mỹ tục”, “dung tục” còn chưa được mô tả kỹ, còn chung chung, trừu tượng cho nên nhiều nhạc sĩ trẻ trong quá trình sáng tác không biết là đã “vượt rào”, “thông chốt” hay chưa. Vậy như thế nào là thuần phong mỹ tục? Thuần phong mỹ tục được hiểu là khái niệm để chỉ toàn bộ những phong tục, truyền thống; quan niệm đạo đức, lối sống tốt đẹp, lành mạnh của một dân tộc; trong đó bao gồm hai khái niệm tương ứng là “thuần phong” (phong tục thuần hậu, chất phác); và “mỹ tục” (tục lệ tốt đẹp). Ngoài ra, còn có nhiều từ khác có ý nghĩa tương tự, như là Bản sắc dân tộc; tinh hoa văn hóa dân tộc, Gia phong tổ tiên. Thuần phong mỹ tục là khái niệm tổng quát để chỉ cả về ăn, mặc, ở, giao tiếp hằng ngày. Quy định về thuần phong mỹ tục có thể khác nhau ở mỗi thời điểm lịch sử. Với một khái niệm rộng như vậy, khả năng vi phạm sẽ không nhỏ. Trong khi đó, những khái niệm vẫn tồn tại trong các văn bản quy phạm pháp luật. Mức xử phạt dành cho sáng tác trái thuần phong mỹ tục? Theo Điều 13 Nghị định 38/2021/NĐ-CP về xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực văn hóa và quảng cáo, quy định như sau: Điều 13. Vi phạm quy định về lưu hành bản ghi âm, ghi hình có nội dung nghệ thuật biểu diễn 1. Phạt tiền từ 10.000.000 đồng đến 20.000.000 đồng đối với một trong các hành vi sau đây: a) Lưu hành bản ghi âm, ghi hình mà không nộp lưu chiểu theo quy định; b) Lưu hành bản ghi âm, ghi hình không đúng với nội dung bản ghi âm, ghi hình đã nộp lưu chiểu. 2. Phạt tiền từ 20.000.000 đồng đến 30.000.000 đồng đối với một trong các hành vi sau đây: a) Lưu hành bản ghi âm, ghi hình đã có quyết định đình chỉ lưu hành, buộc tiêu hủy của cơ quan nhà nước có thẩm quyền; trừ trường hợp quy định tại khoản 4 Điều này. b) Lưu hành bản ghi âm, ghi hình có nội dung xâm phạm quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân. 3. Phạt tiền từ 30.000.000 đồng đến 40.000.000 đồng đối với hành vi lưu hành bản ghi âm, ghi hình có nội dung kích động bạo lực; ảnh hưởng xấu đến quan hệ đối ngoại; sử dụng trang phục, từ ngữ, âm thanh, hình ảnh, động tác, phương tiện biểu đạt, hình thức biểu diễn hành vi trái với thuần phong, mỹ tục của dân tộc; tác động tiêu cực đến đạo đức, sức khỏe cộng đồng và tâm lý xã hội. 4. Phạt tiền từ 40.000.000 đồng đến 50.000.000 đồng đối với hành vi lưu hành bản ghi âm, ghi hình có nội dung xuyên tạc lịch sử, độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ; phủ nhận thành tựu cách mạng; xúc phạm tín ngưỡng, tôn giáo; xúc phạm lãnh tụ, anh hùng dân tộc, danh nhân. 5. Biện pháp khắc phục hậu quả: a) Buộc tiêu hủy bản ghi âm, ghi hình đối với hành vi quy định tại khoản 1 và điểm b khoản 2 Điều này; b) Buộc tiêu hủy văn hóa phẩm có nội dung độc hại đối với hành vi quy định tại điểm a khoản 2, khoản 3 và khoản 4 Điều này;
2 lý do người đăng tải video nhạy cảm có đồng phục trường HUTECH chưa thể bị xử lý
Xử lý người đăng tải video có đồng phục trường HUTECH - Minh họa Hôm qua, hàng loạt trang báo điện tử đăng tải bài viết về vụ ban lãnh đạo trường Đại học HUTECH đề nghị cơ quan công an điều tra người đăng tải video nhạy cảm của một nữ sinh đang mặc áo đồng phục của trường này. Sau khi bỏ thời gian tìm hiểu, mình đã tìm được hai lý do để đưa ra quan điểm: Người đăng tải video này sẽ không bị xử phạt! Chuyện mặc áo khi “vui vẻ” là không có gì sai! Đồng ý rằng video nhạy cảm là một thứ không phù hợp với thuần phong mỹ tục, tuy nhiên sự “không phù hợp” này nằm ở chỗ chúng ta đưa những thứ “nhạy cảm” lên mạng xã hội, chứ không liên quan đến việc người trong video mặc áo gì! Lấy một ví dụ đơn giản: Chẳng có hãng thời trang nào kiện những người xuất hiện trên các video nhạy cảm vì mặc quần áo do họ sản xuất! Hơn nữa, nếu cho rằng điều này ảnh hưởng đến uy tín của trường, dường như không có căn cứ để chứng minh cho đến khi chúng ta biết được đâu là “thiệt hại” do vụ việc này gây ra. Nhà trường cho rằng sắp đến giai đoạn tuyển sinh nên vụ việc có thể khiến số lượng người đăng ký vào trường giảm xuống, như vậy lại càng phải đợi đến khi có thống kê con số cụ thể! Đã hết thời hiệu xử lý vi phạm hành chính? Giả sử người đăng tải video bị xử phạt, căn cứ xử phạt là tại Điểm b Khoản 1 Điều 101 Nghị định 15/2020/NĐ-CP: “1. Phạt tiền từ 10.000.000 đồng đến 20.000.000 đồng đối với hành vi lợi dụng mạng xã hội để thực hiện một trong các hành vi sau: … b) Cung cấp, chia sẻ thông tin cổ súy các hủ tục, mê tín, dị đoan, dâm ô, đồi trụy, không phù hợp với thuần phong, mỹ tục của dân tộc; …” Tuy nhiên, vì đây là quy định xử phạt hành chính, cần áp dụng thời hiệu xử phạt theo Điểm a Khoản 1 Điều 6 Luật xử lý vi phạm hành chính 2012: “a) Thời hiệu xử phạt vi phạm hành chính là 01 năm, trừ các trường hợp sau: Vi phạm hành chính về kế toán; thủ tục thuế; phí, lệ phí; kinh doanh bảo hiểm; quản lý giá; chứng khoán; sở hữu trí tuệ; xây dựng; bảo vệ nguồn lợi thuỷ sản, hải sản; quản lý rừng, lâm sản; điều tra, quy hoạch, thăm dò, khai thác, sử dụng nguồn tài nguyên nước; thăm dò, khai thác dầu khí và các loại khoáng sản khác; bảo vệ môi trường; năng lượng nguyên tử; quản lý, phát triển nhà và công sở; đất đai; đê điều; báo chí; xuất bản; sản xuất, xuất khẩu, nhập khẩu, kinh doanh hàng hóa; sản xuất, buôn bán hàng cấm, hàng giả; quản lý lao động ngoài nước thì thời hiệu xử phạt vi phạm hành chính là 02 năm.” Lĩnh vực xử phạt của hành vi này không nằm trong danh sách các lĩnh vực có thời hiệu xử phạt 02 năm. Video trên được đăng tải từ hơn một năm trước, có nghĩa là thời hiệu để xử lý người đăng đã không còn! Mời các bạn đóng góp ý kiến!
Người nổi tiếng phát ngôn dung tục: Có vi phạm “thuần phong, mỹ tục”?
Phát ngôn dung tục và "thuần phong, mỹ tục" - Ảnh minh họa Tất cả mọi công dân cho dù có phải người nổi tiếng hay không cũng đều phải chịu trách nhiệm trước pháp luật về hành vi của mình. Tuy nhiên, việc áp dụng pháp luật như thế nào để xử phạt lại là một câu chuyện khác. Hình thức xử phạt đang được áp dụng Thời gian vừa qua, không ít người nổi tiếng là ca sĩ, Youtuber, hay gần đây nhất là một số thí sinh của các show truyền hình bị dư luận “ném đá” vì những phát ngôn thiếu chuẩn mực của mình trên mạng xã hội. Hiện nay Nghị định 15/2020/NĐ-CP điều chỉnh những vi phạm hành chính liên quan đến trách nhiệm của người dùng trên mạng xã hội. Trên thực tế, việc xử phạt những hành vi này áp dụng căn cứ tại Điều 101 Nghị định 15 như sau: “1. Phạt tiền từ 10.000.000 đồng đến 20.000.000 đồng đối với hành vi lợi dụng mạng xã hội để thực hiện một trong các hành vi sau: … b) Cung cấp, chia sẻ thông tin cổ súy các hủ tục, mê tín, dị đoan, dâm ô, đồi trụy, không phù hợp với thuần phong, mỹ tục của dân tộc; …” Ngoài ra người vi phạm còn bị bắt buộc gỡ bỏ những thông tin sai phạm khởi mạng xã hội. Như vậy có thể hiểu những phát ngôn dung tục được coi là “thông tin không phù hợp với thuần phong, mỹ tục của dân tộc” hay không? Để trả lời cho câu hỏi đó, ta cần đi tìm quy định của pháp luật về “thuần phong, mỹ tục”. Tuy nhiên, có một sự thật là chưa từng có văn bản nào hướng dẫn cách hiểu khái niệm này khi xử phạt hành chính. Xét trên khía cạnh ngôn ngữ, “thuần phong” tức là những phong tục thuần hậu, thuần túy, “mỹ tục” là những tục lệ tốt đẹp được lưu truyền. Cả hai khái niệm này đều chỉ là định tính, vì những gì liên quan đến văn hóa đều có thể thay đổi theo thời gian và không gian. Ngược lại, pháp luật phải mang tính thi hành chung cho cả xã hội. Quay trở lại với những trường hợp bị xử phạt vi phạm “thuần phong mỹ tục”, từng có một người hoạt động trên Youtube bị xử phạt khi nấu cháo gà mà để gà còn nguyên lông vì cơ quan chức năng cho rằng hành vi này không đúng với “thuần phong, mỹ tục”. Mặc dù vậy, trên thực tế việc nấu món ăn với gà để nguyên lông không phải là chưa từng có trong phong tục của người Việt, chẳng hạn như món gà nấu bằng đất sét, món ăn này cần đất sét đắp lên gà nguyên lông để khi chín thì bóc cả đất lẫn lông. Trong trường hợp này người xử phạt đã dựa vào ý kiến chủ quan của mình để đưa ra hình phạt, một cách xử phạt hiếu chặt chẽ và hoàn toàn có thể bị khiếu nại. Riêng đối với việc chửi thề, chửi tục, đã có quan điểm cho rằng “Chửi tục không thuộc lĩnh vực thuần phong mỹ tục, mà nói như thế nào để giữ cho tiếng Việt trong sáng, rõ nghĩa thì mới là thuần phong mỹ tục. Còn nói chuyện hay lên mạng xã hội phát ngôn tục tĩu thì đó là tính văn hóa trong giao tiếp” Nếu áp dụng cách lập luận “chửi tục” là vi phạm "thuần phong mỹ tục", e rằng số người bị xử phạt từ 6 – 8 triệu đồng theo Điểm b Khoản 1 Điều 101 Nghị định 15 là vô kể! Ngoài ra, công dân có quyền khiếu nại quyết định hành chính, hành vi hành chính khi có căn cứ cho rằng quyết định hoặc hành vi đó là trái pháp luật, xâm phạm quyền, lợi ích hợp pháp của mình theo quy định của Luật khiếu nại 2011. Theo quan điểm của người viết, nếu muốn xử lý hành vi chửi thề, phát ngôn dung tục, v.v trên mạng xã hội, cần phải cân nhắc hành vi đó được thực hiện với mục đích gì, tác động đến đối tượng nào, trong hoàn cảnh ra sao để có thể chỉ ra được hành vi xâm phạm có gây ảnh hưởng xấu đến lợi ích của xã hội hay không. Đối với bạn đọc, “thuần phong mỹ tục” hiểu như thế nào?
Cùng tìm hiểu về Văn hóa Việt Nam
Dạo này cộng đồng mạng luân phiên nhắc đến thuần phong mỹ tục, văn hóa nước Việt, đạo đức, vân vân và vân các thể loại... Nhưng liệu mấy ai hiểu được bản chất thực sự liên quan đến Văn hóa Việt Nam? Những bạn nào đang có nhu cầu tìm hiểu về nguồn gốc, loại hình và các vấn đề liên quan đến Văn hóa Việt Nam thì cùng nhau tìm hiểu nguồn tài liệu này nhé. Trong Nguồn tài liệu này sẽ là các thông tin liên quan đến: 1.Phân tích sự khác nhau giữa hai loại hình văn hóa gốc và lý giải nguyên nhân : 2. Điều kiện hình thành văn hóa Việt Nam: 3. Loại hình văn hóa Việt Nam 4. Nêu các cơ tầng văn hóa đã góp phần hình thành nền hình thành nền văn hóa truyền thống Việt Nam 5. Văn hóa vật chất 6. Văn hóa tinh thần 7. Văn hóa tổ chức xã hội 8. Ảnh hưởng của thuyết âm dương ngũ hành với tâm lý sống của người Việt. 9.Hãy trình bày đặc điểm của văn hóa gia đình Việt Nam truyền thống và lý giải nguyên nhân 10.Tại sao nói, trong tổ chức xã hội Việt Nam truyền thống, làng tồn tại như một đại gia đình? 11.Hãy giải thích ý kiến cho rằng trong tổ chức xã hội Việt Nam truyền thống, làng tồn tại như một tiểu vương quốc. 12. Phân tích tác động hai mặt của toàn cầu hóa đối với văn hóa của giới trẻ Việt Nam hiện nay 13.Cho biết các cuộc giao lưu văn hóa quan trọng trong tiến trình văn hóa Việt Nam và phân tích ý nghĩa của các cuộc giao lưu văn hóa ấy: …. Và rất nhiều vấn đề liên quan khác. Tải tại đây nhé các bạn sinh viên Luật:
Thông tư 10/2014/TT-BVHTTDL: Hướng dẫn đặt tên doanh nghiệp phù hợp với thuần phong mỹ tục
Từ 25/11/2014, Thông tư 10/2014/TT-BVHTTDL Hướng dẫn đặt tên doanh nghiệp phù hợp với truyền thống lịch sử, văn hóa, đạo đức, thuần phong mỹ tục của dân tộc chính thức có hiệu lực. Theo đó: 1. Những trường hợp đặt tên doanh nghiệp vi phạm truyền thống lịch sử của dân tộc - Sử dụng tên trùng tên danh nhân, trừ các trường hợp sau đây: + Người thành lập doanh nghiệp khi đặt tên doanh nghiệp theo tên riêng của mình nhưng trùng một phần hoặc toàn bộ tên danh nhân thì phải đặt đầy đủ họ, tên theo đúng tên ghi trong Giấy khai sinh của người thành, lập doanh nghiệp; + Trường hợp doanh nghiệp do nhiều tổ chức, cá nhân sáng lập dự định đặt tên riêng doanh nghiệp bằng cách sử dụng tên riêng của một trong số những người sáng lập nhưng trùng với tên danh nhân thì việc đặt tên doanh nghiệp được thực hiện theo quy định tại điểm a khoản 1 Điều này; + Trường hợp đặt tên riêng doanh nghiệp bằng cách sử dụng tên ghép của tổ chức, cá nhân sáng lập nhưng trùng với tên danh nhân thì phải có dấu gạch nối (-) giữa các tên tổ chức, cá nhân sáng lập được ghép. - Sử dụng tên đất nước, địa danh trong các thời kỳ bị xâm lược và tên những nhân vật trong lịch sử bị coi là phản chính nghĩa, kìm hãm sự tiến bộ. - Sử dụng tên của những nhân vật lịch sử là giặc ngoại xâm hoặc những người có tội với đất nước, với dân tộc. - Các trường hợp khác về sử dụng từ ngữ, ký hiệu vi phạm truyền thống lịch sử theo quy định của pháp luật. 2. Những trường hợp đặt tên doanh nghiệp vi phạm văn hóa, đạo đức, thuần phong mỹ tục của dân tộc - Sử dụng từ ngữ, ký hiệu mang ý nghĩa dung tục, khiêu dâm, bạo lực, tội ác, tệ nạn xã hội. - Sử dụng từ ngữ, ký hiệu thể hiện hoặc ám chỉ sự đe dọa, xúc phạm, phỉ báng, lăng mạ, bôi nhọ, khiếm nhã đối với tố chức, cá nhân khác. - Sử dụng từ ngữ, ký hiệu thể hiện hoặc ám chỉ sự phân biệt, kỳ thị vùng miền, dân tộc, tôn giáo, chủng tộc, giới. - Các trường hợp khác về sử dụng từ ngữ vi phạm văn hóa, đạo đức, thuần phong mỹ tục của dân tộc theo quy định của pháp luật. Tải văn bản tại file đính kèm bên dưới.
Xin đừng đổ lỗi cho thuần phong mỹ tục
Hầu như mọi dân tộc, quốc gia trên thế giới đều giương cao ngọn cờ bình đẳng, thiết lập công bằng cho con người, đi tìm chân lý cuộc sống. Tuy nhiên, họ lại không hiểu bình đẳng là gì? Bình đẳng có thể hiểu theo một cách ngắn gọn và khái quát nhất: ‘‘Con người được sống, tự do, mưu cầu hạnh phúc, xã hội tôn trọng tất cả những quyền đó và không hề có sự phân biệt gì giữa người này với người khác’’. Nhưng trên thực tế xã hội loài người còn có sự phân biệt, kì thị một cách bất bình đẳng giữa người với người; có thể là phân biệt sắc tộc, màu da, tôn giáo, thể chế chính trị, và kể cả giới tính... Trong bài viết này tôi chỉ đi tìm hiểu sự không bình đẳng dưới khía cạnh giới tính. Loài người gồm có 5 loại giới tính chính, đó là: Nam (giới này thích nữ), Nữ (giới này thích nam), Nam lệch (giới này là nam nhưng lại thích nam), Nữ lệch (giới này là nữ nhưng lại thích nữ), Lưỡng tính (giới này ‘‘cái gì cũng thích’’). Đáng lẽ ra xã hội đối xử với năm loại giới tính này như nhau; tuy nhiên, thông thường chỉ xem trọng hai giới Nam và Nữ, còn những giới còn lại thì kì thị và bị coi là bệnh hoạn. Nhưng không, những giới còn lại không phải là bệnh hoạn mà tạo hóa đã tạo ra họ như thế, bẫm sinh họ đã vậy. Vì vậy, họ không có lỗi gì trong chuyện này; nên đương nhiên họ có quyền sống, mưu cầu hạnh phúc, trong đó có quyền tự do kết hôn. Nhiều lúc tự hỏi: tại sao tạo hóa không dừng lại ở hai giới nam và nữ mà tạo ra những giới khác làm cuộc sống thêm nhiều rắc rối. Có thể lý giải, tạo hóa đã tạo ra sự đa dạng về giới hoặc đang trêu đùa loài người chăng. Dẫu như thế nào đi chăng nữa thì con người nên tôn trọng con người, dù họ mang giới tính nào. Nhiều lúc nghĩ tại sao con người lại ích kỷ thế, họ tự cho mình là đấng có quyền lực và đi áp đặt cho thiểu số đáng thương. Họ ích kỷ đến nỗi trong câu nói mở miệng kính thưa đã kì thị giới tính thiểu số (họ thường: kính thưa quý ông, quý bà), rõ ràng chỉ tôn trọng nam và nữ, còn biệt thị giới còn lại. Đáng lẽ ra phải nói: kính thưa quý ông, quý bà và quý khác. Như thế mới gọi là bình đẳng. Xin đi vào vấn đề của Việt Nam. Theo luật Bình đẳng giới 2006 thì Nhà nước bảo vệ sự bình đẳng giữa nam và nữ nhưng không hề nhắc đến ba giới còn lại. Mặt khác, Luật hôn nhân và gia đình 2000 công nhận và bảo vệ hôn nhân hợp pháp giữa nam và nữ nhưng không hề đề cập đến ba giới còn lại. Vậy có thể gọi là Bình đẳng giới hay không? Đã gọi là Con người thì Con người gồm: phần con và phần người, hai phần này quan trọng như nhau; nếu ai đó đề cao phần con mà quên phần người thì họ đang quay về thế giới của loài thú hoang dại, ngược lại nếu tôn thờ phần người mà khinh bỉ phần con thì họ chỉ là cái hồn không xác. Phần người là thứ đi kèm với xã hội loại người, phần con là thứ đi kèm với giới tự nhiên. Nên không có lý do chính đáng nào có thể lấy đi phần con ấy, vì vậy xã hội phải tôn trọng các giới tính thiểu số. Nhưng xã hội lại phếch lờ đi sự bình đẳng ấy bằng nhiều cách ngụy biện khác nhau. Ví dụ như trong thời gian qua dư luận có nhiều ý kiến đề xuất công nhận hôn nhân đồng tính thì mắc phải nhiều sự phản đối, họ cho rằng công nhận hôn nhân đồng tính là không hợp với thuần phong mỹ tục. Nhưng thử hỏi: không công nhận hôn nhân đồng tính là mỹ tục hay hủ tục? Đây là điều cần làm rõ. Xã hội loài người đang cản trở cái bản năng của những con người không may bị tạo hóa trớ trêu, họ không hề có lỗi gì, nếu có thì chỉ do ông trời. Vậy tại sao họ không thể yêu nhau và đến với nhau. Điều cấm đấy rõ ràng là trái với quy luật tự nhiên. Nếu pháp luật cứ cấm đoán, thì họ vẫn đến với nhau mà không phụ thuộc vào pháp luật, bởi quy luật tự nhiên luôn chiến thắng sự vô lý của xã hội. Cứ cho rằng hành vi đồng giới đến với nhau là trái luật thì họ sẽ lén lút thì pháp luật càng khó điều chỉnh. Nên nhớ đời sống xã hội là dòng nước, pháp luật là bờ đê để xuôi dòng nước chảy. Mọi hành vi cản trở dòng nước ấy đều bị đập vở bởi sức mạnh tự nhiên của dòng nước. Chính vì lẽ đó pháp luật cần bình đẳng trong vấn đề giới tính. Nhà nước cần quan tâm hơn nữa đối với giới tính thiểu số. Xin đừng đổ lỗi cho thuần phong mỹ tục mà hãy nhìn thẳng vào vấn đề. Người đưa ra chính sách cần nhập mình vào vai diễn người đồng tính thì mới có điều chỉnh phù hợp.
Mức phạt dành cho MV, các sáng tác trái thuần phong mỹ tục
Trên thực tế, trong thị trường âm nhạc hiện nay, cộng với sự hỗ trợ của các nền tảng công nghệ đang tồn tại một thứ gọi là “rác âm nhạc”, “rác văn hoá” mà các cơ quan chức năng không kiểm soát hết. Ở đây có một nguyên nhân là những khái niệm như “thuần phong mỹ tục”, “dung tục” còn chưa được mô tả kỹ, còn chung chung, trừu tượng cho nên nhiều nhạc sĩ trẻ trong quá trình sáng tác không biết là đã “vượt rào”, “thông chốt” hay chưa. Vậy như thế nào là thuần phong mỹ tục? Thuần phong mỹ tục được hiểu là khái niệm để chỉ toàn bộ những phong tục, truyền thống; quan niệm đạo đức, lối sống tốt đẹp, lành mạnh của một dân tộc; trong đó bao gồm hai khái niệm tương ứng là “thuần phong” (phong tục thuần hậu, chất phác); và “mỹ tục” (tục lệ tốt đẹp). Ngoài ra, còn có nhiều từ khác có ý nghĩa tương tự, như là Bản sắc dân tộc; tinh hoa văn hóa dân tộc, Gia phong tổ tiên. Thuần phong mỹ tục là khái niệm tổng quát để chỉ cả về ăn, mặc, ở, giao tiếp hằng ngày. Quy định về thuần phong mỹ tục có thể khác nhau ở mỗi thời điểm lịch sử. Với một khái niệm rộng như vậy, khả năng vi phạm sẽ không nhỏ. Trong khi đó, những khái niệm vẫn tồn tại trong các văn bản quy phạm pháp luật. Mức xử phạt dành cho sáng tác trái thuần phong mỹ tục? Theo Điều 13 Nghị định 38/2021/NĐ-CP về xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực văn hóa và quảng cáo, quy định như sau: Điều 13. Vi phạm quy định về lưu hành bản ghi âm, ghi hình có nội dung nghệ thuật biểu diễn 1. Phạt tiền từ 10.000.000 đồng đến 20.000.000 đồng đối với một trong các hành vi sau đây: a) Lưu hành bản ghi âm, ghi hình mà không nộp lưu chiểu theo quy định; b) Lưu hành bản ghi âm, ghi hình không đúng với nội dung bản ghi âm, ghi hình đã nộp lưu chiểu. 2. Phạt tiền từ 20.000.000 đồng đến 30.000.000 đồng đối với một trong các hành vi sau đây: a) Lưu hành bản ghi âm, ghi hình đã có quyết định đình chỉ lưu hành, buộc tiêu hủy của cơ quan nhà nước có thẩm quyền; trừ trường hợp quy định tại khoản 4 Điều này. b) Lưu hành bản ghi âm, ghi hình có nội dung xâm phạm quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân. 3. Phạt tiền từ 30.000.000 đồng đến 40.000.000 đồng đối với hành vi lưu hành bản ghi âm, ghi hình có nội dung kích động bạo lực; ảnh hưởng xấu đến quan hệ đối ngoại; sử dụng trang phục, từ ngữ, âm thanh, hình ảnh, động tác, phương tiện biểu đạt, hình thức biểu diễn hành vi trái với thuần phong, mỹ tục của dân tộc; tác động tiêu cực đến đạo đức, sức khỏe cộng đồng và tâm lý xã hội. 4. Phạt tiền từ 40.000.000 đồng đến 50.000.000 đồng đối với hành vi lưu hành bản ghi âm, ghi hình có nội dung xuyên tạc lịch sử, độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ; phủ nhận thành tựu cách mạng; xúc phạm tín ngưỡng, tôn giáo; xúc phạm lãnh tụ, anh hùng dân tộc, danh nhân. 5. Biện pháp khắc phục hậu quả: a) Buộc tiêu hủy bản ghi âm, ghi hình đối với hành vi quy định tại khoản 1 và điểm b khoản 2 Điều này; b) Buộc tiêu hủy văn hóa phẩm có nội dung độc hại đối với hành vi quy định tại điểm a khoản 2, khoản 3 và khoản 4 Điều này;
2 lý do người đăng tải video nhạy cảm có đồng phục trường HUTECH chưa thể bị xử lý
Xử lý người đăng tải video có đồng phục trường HUTECH - Minh họa Hôm qua, hàng loạt trang báo điện tử đăng tải bài viết về vụ ban lãnh đạo trường Đại học HUTECH đề nghị cơ quan công an điều tra người đăng tải video nhạy cảm của một nữ sinh đang mặc áo đồng phục của trường này. Sau khi bỏ thời gian tìm hiểu, mình đã tìm được hai lý do để đưa ra quan điểm: Người đăng tải video này sẽ không bị xử phạt! Chuyện mặc áo khi “vui vẻ” là không có gì sai! Đồng ý rằng video nhạy cảm là một thứ không phù hợp với thuần phong mỹ tục, tuy nhiên sự “không phù hợp” này nằm ở chỗ chúng ta đưa những thứ “nhạy cảm” lên mạng xã hội, chứ không liên quan đến việc người trong video mặc áo gì! Lấy một ví dụ đơn giản: Chẳng có hãng thời trang nào kiện những người xuất hiện trên các video nhạy cảm vì mặc quần áo do họ sản xuất! Hơn nữa, nếu cho rằng điều này ảnh hưởng đến uy tín của trường, dường như không có căn cứ để chứng minh cho đến khi chúng ta biết được đâu là “thiệt hại” do vụ việc này gây ra. Nhà trường cho rằng sắp đến giai đoạn tuyển sinh nên vụ việc có thể khiến số lượng người đăng ký vào trường giảm xuống, như vậy lại càng phải đợi đến khi có thống kê con số cụ thể! Đã hết thời hiệu xử lý vi phạm hành chính? Giả sử người đăng tải video bị xử phạt, căn cứ xử phạt là tại Điểm b Khoản 1 Điều 101 Nghị định 15/2020/NĐ-CP: “1. Phạt tiền từ 10.000.000 đồng đến 20.000.000 đồng đối với hành vi lợi dụng mạng xã hội để thực hiện một trong các hành vi sau: … b) Cung cấp, chia sẻ thông tin cổ súy các hủ tục, mê tín, dị đoan, dâm ô, đồi trụy, không phù hợp với thuần phong, mỹ tục của dân tộc; …” Tuy nhiên, vì đây là quy định xử phạt hành chính, cần áp dụng thời hiệu xử phạt theo Điểm a Khoản 1 Điều 6 Luật xử lý vi phạm hành chính 2012: “a) Thời hiệu xử phạt vi phạm hành chính là 01 năm, trừ các trường hợp sau: Vi phạm hành chính về kế toán; thủ tục thuế; phí, lệ phí; kinh doanh bảo hiểm; quản lý giá; chứng khoán; sở hữu trí tuệ; xây dựng; bảo vệ nguồn lợi thuỷ sản, hải sản; quản lý rừng, lâm sản; điều tra, quy hoạch, thăm dò, khai thác, sử dụng nguồn tài nguyên nước; thăm dò, khai thác dầu khí và các loại khoáng sản khác; bảo vệ môi trường; năng lượng nguyên tử; quản lý, phát triển nhà và công sở; đất đai; đê điều; báo chí; xuất bản; sản xuất, xuất khẩu, nhập khẩu, kinh doanh hàng hóa; sản xuất, buôn bán hàng cấm, hàng giả; quản lý lao động ngoài nước thì thời hiệu xử phạt vi phạm hành chính là 02 năm.” Lĩnh vực xử phạt của hành vi này không nằm trong danh sách các lĩnh vực có thời hiệu xử phạt 02 năm. Video trên được đăng tải từ hơn một năm trước, có nghĩa là thời hiệu để xử lý người đăng đã không còn! Mời các bạn đóng góp ý kiến!
Người nổi tiếng phát ngôn dung tục: Có vi phạm “thuần phong, mỹ tục”?
Phát ngôn dung tục và "thuần phong, mỹ tục" - Ảnh minh họa Tất cả mọi công dân cho dù có phải người nổi tiếng hay không cũng đều phải chịu trách nhiệm trước pháp luật về hành vi của mình. Tuy nhiên, việc áp dụng pháp luật như thế nào để xử phạt lại là một câu chuyện khác. Hình thức xử phạt đang được áp dụng Thời gian vừa qua, không ít người nổi tiếng là ca sĩ, Youtuber, hay gần đây nhất là một số thí sinh của các show truyền hình bị dư luận “ném đá” vì những phát ngôn thiếu chuẩn mực của mình trên mạng xã hội. Hiện nay Nghị định 15/2020/NĐ-CP điều chỉnh những vi phạm hành chính liên quan đến trách nhiệm của người dùng trên mạng xã hội. Trên thực tế, việc xử phạt những hành vi này áp dụng căn cứ tại Điều 101 Nghị định 15 như sau: “1. Phạt tiền từ 10.000.000 đồng đến 20.000.000 đồng đối với hành vi lợi dụng mạng xã hội để thực hiện một trong các hành vi sau: … b) Cung cấp, chia sẻ thông tin cổ súy các hủ tục, mê tín, dị đoan, dâm ô, đồi trụy, không phù hợp với thuần phong, mỹ tục của dân tộc; …” Ngoài ra người vi phạm còn bị bắt buộc gỡ bỏ những thông tin sai phạm khởi mạng xã hội. Như vậy có thể hiểu những phát ngôn dung tục được coi là “thông tin không phù hợp với thuần phong, mỹ tục của dân tộc” hay không? Để trả lời cho câu hỏi đó, ta cần đi tìm quy định của pháp luật về “thuần phong, mỹ tục”. Tuy nhiên, có một sự thật là chưa từng có văn bản nào hướng dẫn cách hiểu khái niệm này khi xử phạt hành chính. Xét trên khía cạnh ngôn ngữ, “thuần phong” tức là những phong tục thuần hậu, thuần túy, “mỹ tục” là những tục lệ tốt đẹp được lưu truyền. Cả hai khái niệm này đều chỉ là định tính, vì những gì liên quan đến văn hóa đều có thể thay đổi theo thời gian và không gian. Ngược lại, pháp luật phải mang tính thi hành chung cho cả xã hội. Quay trở lại với những trường hợp bị xử phạt vi phạm “thuần phong mỹ tục”, từng có một người hoạt động trên Youtube bị xử phạt khi nấu cháo gà mà để gà còn nguyên lông vì cơ quan chức năng cho rằng hành vi này không đúng với “thuần phong, mỹ tục”. Mặc dù vậy, trên thực tế việc nấu món ăn với gà để nguyên lông không phải là chưa từng có trong phong tục của người Việt, chẳng hạn như món gà nấu bằng đất sét, món ăn này cần đất sét đắp lên gà nguyên lông để khi chín thì bóc cả đất lẫn lông. Trong trường hợp này người xử phạt đã dựa vào ý kiến chủ quan của mình để đưa ra hình phạt, một cách xử phạt hiếu chặt chẽ và hoàn toàn có thể bị khiếu nại. Riêng đối với việc chửi thề, chửi tục, đã có quan điểm cho rằng “Chửi tục không thuộc lĩnh vực thuần phong mỹ tục, mà nói như thế nào để giữ cho tiếng Việt trong sáng, rõ nghĩa thì mới là thuần phong mỹ tục. Còn nói chuyện hay lên mạng xã hội phát ngôn tục tĩu thì đó là tính văn hóa trong giao tiếp” Nếu áp dụng cách lập luận “chửi tục” là vi phạm "thuần phong mỹ tục", e rằng số người bị xử phạt từ 6 – 8 triệu đồng theo Điểm b Khoản 1 Điều 101 Nghị định 15 là vô kể! Ngoài ra, công dân có quyền khiếu nại quyết định hành chính, hành vi hành chính khi có căn cứ cho rằng quyết định hoặc hành vi đó là trái pháp luật, xâm phạm quyền, lợi ích hợp pháp của mình theo quy định của Luật khiếu nại 2011. Theo quan điểm của người viết, nếu muốn xử lý hành vi chửi thề, phát ngôn dung tục, v.v trên mạng xã hội, cần phải cân nhắc hành vi đó được thực hiện với mục đích gì, tác động đến đối tượng nào, trong hoàn cảnh ra sao để có thể chỉ ra được hành vi xâm phạm có gây ảnh hưởng xấu đến lợi ích của xã hội hay không. Đối với bạn đọc, “thuần phong mỹ tục” hiểu như thế nào?
Cùng tìm hiểu về Văn hóa Việt Nam
Dạo này cộng đồng mạng luân phiên nhắc đến thuần phong mỹ tục, văn hóa nước Việt, đạo đức, vân vân và vân các thể loại... Nhưng liệu mấy ai hiểu được bản chất thực sự liên quan đến Văn hóa Việt Nam? Những bạn nào đang có nhu cầu tìm hiểu về nguồn gốc, loại hình và các vấn đề liên quan đến Văn hóa Việt Nam thì cùng nhau tìm hiểu nguồn tài liệu này nhé. Trong Nguồn tài liệu này sẽ là các thông tin liên quan đến: 1.Phân tích sự khác nhau giữa hai loại hình văn hóa gốc và lý giải nguyên nhân : 2. Điều kiện hình thành văn hóa Việt Nam: 3. Loại hình văn hóa Việt Nam 4. Nêu các cơ tầng văn hóa đã góp phần hình thành nền hình thành nền văn hóa truyền thống Việt Nam 5. Văn hóa vật chất 6. Văn hóa tinh thần 7. Văn hóa tổ chức xã hội 8. Ảnh hưởng của thuyết âm dương ngũ hành với tâm lý sống của người Việt. 9.Hãy trình bày đặc điểm của văn hóa gia đình Việt Nam truyền thống và lý giải nguyên nhân 10.Tại sao nói, trong tổ chức xã hội Việt Nam truyền thống, làng tồn tại như một đại gia đình? 11.Hãy giải thích ý kiến cho rằng trong tổ chức xã hội Việt Nam truyền thống, làng tồn tại như một tiểu vương quốc. 12. Phân tích tác động hai mặt của toàn cầu hóa đối với văn hóa của giới trẻ Việt Nam hiện nay 13.Cho biết các cuộc giao lưu văn hóa quan trọng trong tiến trình văn hóa Việt Nam và phân tích ý nghĩa của các cuộc giao lưu văn hóa ấy: …. Và rất nhiều vấn đề liên quan khác. Tải tại đây nhé các bạn sinh viên Luật:
Thông tư 10/2014/TT-BVHTTDL: Hướng dẫn đặt tên doanh nghiệp phù hợp với thuần phong mỹ tục
Từ 25/11/2014, Thông tư 10/2014/TT-BVHTTDL Hướng dẫn đặt tên doanh nghiệp phù hợp với truyền thống lịch sử, văn hóa, đạo đức, thuần phong mỹ tục của dân tộc chính thức có hiệu lực. Theo đó: 1. Những trường hợp đặt tên doanh nghiệp vi phạm truyền thống lịch sử của dân tộc - Sử dụng tên trùng tên danh nhân, trừ các trường hợp sau đây: + Người thành lập doanh nghiệp khi đặt tên doanh nghiệp theo tên riêng của mình nhưng trùng một phần hoặc toàn bộ tên danh nhân thì phải đặt đầy đủ họ, tên theo đúng tên ghi trong Giấy khai sinh của người thành, lập doanh nghiệp; + Trường hợp doanh nghiệp do nhiều tổ chức, cá nhân sáng lập dự định đặt tên riêng doanh nghiệp bằng cách sử dụng tên riêng của một trong số những người sáng lập nhưng trùng với tên danh nhân thì việc đặt tên doanh nghiệp được thực hiện theo quy định tại điểm a khoản 1 Điều này; + Trường hợp đặt tên riêng doanh nghiệp bằng cách sử dụng tên ghép của tổ chức, cá nhân sáng lập nhưng trùng với tên danh nhân thì phải có dấu gạch nối (-) giữa các tên tổ chức, cá nhân sáng lập được ghép. - Sử dụng tên đất nước, địa danh trong các thời kỳ bị xâm lược và tên những nhân vật trong lịch sử bị coi là phản chính nghĩa, kìm hãm sự tiến bộ. - Sử dụng tên của những nhân vật lịch sử là giặc ngoại xâm hoặc những người có tội với đất nước, với dân tộc. - Các trường hợp khác về sử dụng từ ngữ, ký hiệu vi phạm truyền thống lịch sử theo quy định của pháp luật. 2. Những trường hợp đặt tên doanh nghiệp vi phạm văn hóa, đạo đức, thuần phong mỹ tục của dân tộc - Sử dụng từ ngữ, ký hiệu mang ý nghĩa dung tục, khiêu dâm, bạo lực, tội ác, tệ nạn xã hội. - Sử dụng từ ngữ, ký hiệu thể hiện hoặc ám chỉ sự đe dọa, xúc phạm, phỉ báng, lăng mạ, bôi nhọ, khiếm nhã đối với tố chức, cá nhân khác. - Sử dụng từ ngữ, ký hiệu thể hiện hoặc ám chỉ sự phân biệt, kỳ thị vùng miền, dân tộc, tôn giáo, chủng tộc, giới. - Các trường hợp khác về sử dụng từ ngữ vi phạm văn hóa, đạo đức, thuần phong mỹ tục của dân tộc theo quy định của pháp luật. Tải văn bản tại file đính kèm bên dưới.
Xin đừng đổ lỗi cho thuần phong mỹ tục
Hầu như mọi dân tộc, quốc gia trên thế giới đều giương cao ngọn cờ bình đẳng, thiết lập công bằng cho con người, đi tìm chân lý cuộc sống. Tuy nhiên, họ lại không hiểu bình đẳng là gì? Bình đẳng có thể hiểu theo một cách ngắn gọn và khái quát nhất: ‘‘Con người được sống, tự do, mưu cầu hạnh phúc, xã hội tôn trọng tất cả những quyền đó và không hề có sự phân biệt gì giữa người này với người khác’’. Nhưng trên thực tế xã hội loài người còn có sự phân biệt, kì thị một cách bất bình đẳng giữa người với người; có thể là phân biệt sắc tộc, màu da, tôn giáo, thể chế chính trị, và kể cả giới tính... Trong bài viết này tôi chỉ đi tìm hiểu sự không bình đẳng dưới khía cạnh giới tính. Loài người gồm có 5 loại giới tính chính, đó là: Nam (giới này thích nữ), Nữ (giới này thích nam), Nam lệch (giới này là nam nhưng lại thích nam), Nữ lệch (giới này là nữ nhưng lại thích nữ), Lưỡng tính (giới này ‘‘cái gì cũng thích’’). Đáng lẽ ra xã hội đối xử với năm loại giới tính này như nhau; tuy nhiên, thông thường chỉ xem trọng hai giới Nam và Nữ, còn những giới còn lại thì kì thị và bị coi là bệnh hoạn. Nhưng không, những giới còn lại không phải là bệnh hoạn mà tạo hóa đã tạo ra họ như thế, bẫm sinh họ đã vậy. Vì vậy, họ không có lỗi gì trong chuyện này; nên đương nhiên họ có quyền sống, mưu cầu hạnh phúc, trong đó có quyền tự do kết hôn. Nhiều lúc tự hỏi: tại sao tạo hóa không dừng lại ở hai giới nam và nữ mà tạo ra những giới khác làm cuộc sống thêm nhiều rắc rối. Có thể lý giải, tạo hóa đã tạo ra sự đa dạng về giới hoặc đang trêu đùa loài người chăng. Dẫu như thế nào đi chăng nữa thì con người nên tôn trọng con người, dù họ mang giới tính nào. Nhiều lúc nghĩ tại sao con người lại ích kỷ thế, họ tự cho mình là đấng có quyền lực và đi áp đặt cho thiểu số đáng thương. Họ ích kỷ đến nỗi trong câu nói mở miệng kính thưa đã kì thị giới tính thiểu số (họ thường: kính thưa quý ông, quý bà), rõ ràng chỉ tôn trọng nam và nữ, còn biệt thị giới còn lại. Đáng lẽ ra phải nói: kính thưa quý ông, quý bà và quý khác. Như thế mới gọi là bình đẳng. Xin đi vào vấn đề của Việt Nam. Theo luật Bình đẳng giới 2006 thì Nhà nước bảo vệ sự bình đẳng giữa nam và nữ nhưng không hề nhắc đến ba giới còn lại. Mặt khác, Luật hôn nhân và gia đình 2000 công nhận và bảo vệ hôn nhân hợp pháp giữa nam và nữ nhưng không hề đề cập đến ba giới còn lại. Vậy có thể gọi là Bình đẳng giới hay không? Đã gọi là Con người thì Con người gồm: phần con và phần người, hai phần này quan trọng như nhau; nếu ai đó đề cao phần con mà quên phần người thì họ đang quay về thế giới của loài thú hoang dại, ngược lại nếu tôn thờ phần người mà khinh bỉ phần con thì họ chỉ là cái hồn không xác. Phần người là thứ đi kèm với xã hội loại người, phần con là thứ đi kèm với giới tự nhiên. Nên không có lý do chính đáng nào có thể lấy đi phần con ấy, vì vậy xã hội phải tôn trọng các giới tính thiểu số. Nhưng xã hội lại phếch lờ đi sự bình đẳng ấy bằng nhiều cách ngụy biện khác nhau. Ví dụ như trong thời gian qua dư luận có nhiều ý kiến đề xuất công nhận hôn nhân đồng tính thì mắc phải nhiều sự phản đối, họ cho rằng công nhận hôn nhân đồng tính là không hợp với thuần phong mỹ tục. Nhưng thử hỏi: không công nhận hôn nhân đồng tính là mỹ tục hay hủ tục? Đây là điều cần làm rõ. Xã hội loài người đang cản trở cái bản năng của những con người không may bị tạo hóa trớ trêu, họ không hề có lỗi gì, nếu có thì chỉ do ông trời. Vậy tại sao họ không thể yêu nhau và đến với nhau. Điều cấm đấy rõ ràng là trái với quy luật tự nhiên. Nếu pháp luật cứ cấm đoán, thì họ vẫn đến với nhau mà không phụ thuộc vào pháp luật, bởi quy luật tự nhiên luôn chiến thắng sự vô lý của xã hội. Cứ cho rằng hành vi đồng giới đến với nhau là trái luật thì họ sẽ lén lút thì pháp luật càng khó điều chỉnh. Nên nhớ đời sống xã hội là dòng nước, pháp luật là bờ đê để xuôi dòng nước chảy. Mọi hành vi cản trở dòng nước ấy đều bị đập vở bởi sức mạnh tự nhiên của dòng nước. Chính vì lẽ đó pháp luật cần bình đẳng trong vấn đề giới tính. Nhà nước cần quan tâm hơn nữa đối với giới tính thiểu số. Xin đừng đổ lỗi cho thuần phong mỹ tục mà hãy nhìn thẳng vào vấn đề. Người đưa ra chính sách cần nhập mình vào vai diễn người đồng tính thì mới có điều chỉnh phù hợp.