Tôi hy vọng liên đoàn luật sư Việt Nam cấm cấm tuyệt đối những luật sư làm youtube liên quan vấn đề mạng xã hội như Nguyễn Phương Hằng và TABBVT,....... Nếu muốn làm youtube thì chỉ được phép làm hướng dẫn hỏi đáp pháp luật như luật sư X. Những luật sư tham gia vụ TABBVT và Nguyễn Phương Hằng hiện đang dẫn dắt dư luận một cách cực kỳ sai trái như: 1) Sai vụ bà Hằng nhưng đúng vụ TABBVT Trong quá khứ thì LS Trần Quốc Dũ, LS Âu Quang Phục đã dẫn dắt dư luận ủng hộ Nguyễn Phương Hằng một cách bất chấp. Nhất là LS Trần Quốc Dũ khi bà Hằng bị bắt đã xóa những clip rất nhiều clip liên quan đến việc ủng hộ bà Hằng và nói rằng mình là luật sư chứ không phải là fan cuồng bà Hằng. 2) Đúng vụ bà Hằng nhưng sai vụ TABBVT Hiện tại thì LS Trần Văn Sỹ, LS Trần Thị Hồng Thanh sau khi đúng vụ bà Hằng nhưng vì sự ngộ nhận bà Hằng tấn công ai thì ai cũng là nạn nhân nên ra sức bảo vệ cái sai trái cho TABBVT. Do vậy với quan điểm cá nhân của tôi thì hy vọng liên đoàn luật sư Việt Nam ra lệnh cấm tuyệt đối những luật sư làm youtube (thậm chí tước bằng luật sư nếu vi phạm nhiều lần) liên quan vấn đề mạng xã hội không chỉ riêng vụ bà Hằng, TABBVT và sau này những vấn đề mạng xã hội khác. Cứ thử nghĩ chỉ vì quan điểm cá nhân yêu ghét mà với vai trò luật sư dẫn dắt dư luận đi sai đường thì hậu quả là cực kỳ nghiêm trọng bởi vì người dẫn dắt là một luật sư có trình độ rất khác nhiều so với những người không hiểu luật. Vấn đề xã hội như bà Hằng và TABBVT nếu muốn dẫn dắt ra luật thì cần một video dài 60 phút là đủ (cách nhau ít nhất 2-3 tháng vì nó phù hợp với thời gian xảy ra án sơ thẩm và phúc thẩm). Khi ra luật này thì chỉ cần ai đó lập vi bằng và gửi cho liên đoàn luật sư Việt Nam để tố cáo việc ra clip thứ hai trong thời gian dưới 3 tháng như vậy đủ kỷ luật một luật sư vi phạm. Nếu một kênh youtube mời luật sư làm khán giả phát biểu luật thì cũng kỷ luật những luật sư đó để tránh luật sư đó lợi dụng làm khách mời để dẫn dắt dư luận (nếu có thì người đó phát hiện lập vi bằng tố cáo). Khi bà Hằng xúc phạm nghệ sĩ thì công văn chỉ đạo nghệ sĩ không được đáp trả bà Hằng vì chính điều này làm cho bà Hằng ngông cuồng càng lấn tới. Do vậy nhà nước Việt Nam cần có vòng kim cô mạnh mẽ để quản lý lại luật sư trên mạng xã hội. PS (đính chính): Đây là ý kiến cá nhân của tôi và Dân Luật không phải là báo mà là một diễn đàn và tôi đang thể hiện quan điểm suy nghĩ cá nhân của tôi trên diễn đàn rằng nên cấm luật sư tham gia vấn đề mạng xã hội để tránh dẫn dắt dư luận. Chính vì nhiều người nhầm Dân Luật là báo nên có thể đã gây rắc rối cho diễn đàn Dân Luật về quan điểm cá nhân này của tôi do vậy tôi xin gửi lời xin lỗi cho Dân Luật.
2 điểm gây tranh cãi trong Vụ ông Nguyễn Hải Nam
2 điểm gây tranh cãi trong vụ ông Nguyễn Hải Nam Những ngày gần đây, vụ xét xử nguyên Phó Chánh án TAND quận 4 Nguyễn Hải Nam gây nhiều sự chú ý của dư luận. DanLuat xin phân tích hai điểm gây tranh cãi chính trong vụ án này để bạn đọc tiện theo dõi, bàn luận! Tóm tắt nội dung vụ án: Bà Thảo và bà Chi tranh chấp một hợp đồng mua bán nhà và chưa giải quyết xong, bà Thảo đang ở căn nhà số 29 Nguyễn Bỉnh Khiêm. Bà Chi ủy quyền cho ông Tùng giải quyết tranh chấp, tuy nhiên vào ngày 19.9.2019 ông Tùng, ông Nam (bạn ông Tùng) cùng một số người đến căn nhà trên dùng vũ lực đuổi những người đang sống trong nhà ra ngoài, chiếm giữ căn nhà. Tranh cãi thứ nhất: Cơ quan điều tra không có thẩm quyền điều tra ông Nam Khi tiến hành điều tra, Cơ quan Cảnh sát Điều tra Công an Quận 1 đã tiến hành điều tra ông, tuy nhiên ông cho rằng họ không có thẩm quyền, bởi lẽ: Cơ quan điều tra Công an cấp huyện có thẩm quyền điều tra các vụ án thuộc thẩm quyền xét xử của Tòa án nhân dân cấp huyện (Điều 21 Luật tổ chức cơ quan điều tra hình sự 2015) Ở điểm này, ông Nam còn dựa vào căn cứ tại Khoản 2 Điều 268 Bộ luật tố tụng hình sự 2015, theo đó Tòa án Nhân dân cấp tỉnh và và Tòa quân sự cấp quân khu có thẩm quyền giải quyết những vụ án sau: “a) Vụ án hình sự về các tội phạm không thuộc thẩm quyền của Tòa án nhân dân cấp huyện và Tòa án quân sự khu vực; b) Vụ án hình sự có bị cáo, bị hại, đương sự ở nước ngoài hoặc tài sản có liên quan đến vụ án ở nước ngoài; c) Vụ án hình sự thuộc thẩm quyền xét xử của Tòa án nhân dân cấp huyện và Tòa án quân sự khu vực nhưng có nhiều tình tiết phức tạp khó đánh giá, thống nhất về tính chất vụ án hoặc liên quan đến nhiều cấp, nhiều ngành; vụ án mà bị cáo là Thẩm phán, Kiểm sát viên, Điều tra viên, cán bộ lãnh đạo chủ chốt ở huyện, quận, thị xã, thành phố thuộc tỉnh, thành phố thuộc thành phố trực thuộc trung ương, người có chức sắc trong tôn giáo hoặc có uy tín cao trong dân tộc ít người.” Ông cho rằng thời điểm bị điều tra, mình đang là Thẩm phán, chính vì vậy thẩm quyền xét xử ông phải thuộc về Tòa án cấp Tỉnh (tức Tòa án Tp. HCM) và thẩm quyền điều tra cũng thuộc về Cơ quan Cảnh sát Điều tra Công an Tp. HCM (Điều 20 Luật tổ chức cơ quan điều tra hình sự 2015). Tuy nhiên, luận điểm của ông bị bác bỏ, bởi lẽ Cơ quan CSĐT Công an Q.1 đã có văn bản gửi TAND TP.HCM, đề nghị TAND TP.HCM sao y việc bổ nhiệm chức danh thẩm phán, sau khi xác định ông này là Thẩm phán, họ chuyển hồ sơ lên cơ quan có thẩm quyền, là Cơ quan CSĐT Công an TP.HCM. Tranh cãi thứ hai: Ông Nam không phạm tội “Xâm phạm chỗ ở của người khác” Theo các cáo buộc, ông Nam và ông Tùng phạm tội “Xâm phạm chỗ ở của người khác”. Tội này được quy định tại các Điều 158 Bộ luật hình sự 2015 (sửa đổi, bổ sung 2017) như sau: “1. Người nào thực hiện một trong các hành vi sau đây xâm phạm chỗ ở của người khác, thì bị phạt cải tạo không giam giữ đến 02 năm hoặc phạt tù từ 03 tháng đến 02 năm: a) Khám xét trái pháp luật chỗ ở của người khác; b) Đuổi trái pháp luật người khác ra khỏi chỗ ở của họ; c) Chiếm giữ chỗ ở hoặc cản trở trái pháp luật người đang ở hoặc người đang quản lý hợp pháp vào chỗ ở của họ; d) Xâm nhập trái pháp luật chỗ ở của người khác.” Tuy đã có những hình ảnh, video chứng minh hai ông đã thực hiện các hành vi chửi bởi, dùng vũ lực để đuổi những người đang sống trong nhà ra, tuy nhiên họ lập luận như sau: (1) Chủ sử dụng sở hữu hợp pháp đất và công trình là bà Chi không bàn giao công trình mà chỉ cho phép bà Thảo tham gia giám sát xây dựng. (2) Sau khi phát sinh tranh chấp, bà Thảo đã từ bỏ giao dịch bằng việc khởi kiện đòi trả lại tiền cọc. (3) Bà Thảo là người chiếm giữ trái phép công trình khi bà Chi đi vắng. Chồng bà Chi đã có đơn tố giác hành vi này vào ngày 9/9/2018 và yêu cầu trục xuất bà Thảo ra khỏi công trình nhưng công an không thực hiện. (4) Công trình chưa hoàn thành, bị xử phạt hành chính, buộc tháo dỡ nên không phải là nơi để ở mà là công trình xây dựng. (5) Công trình không được cơ quan chức năng cho phép để ở, thậm chí khi vào ở, bà Thảo tùng bị công an phường xử phạt hành chính về hành vi “cư trú trái phép”. Đáp lại những lập luận trên, Viện kiểm sát chỉ cho rằng “không quan tâm ai là chủ sở hữu công trình 29, không quan tâm các quyết định hành chính có trước 19/9/2019”, bà Thảo mua và được bà Chi bàn giao công trình để quản lý, thi công theo mục đích sử dụng của bà. Mặc dù công trình chưa được hoàn công nhưng bà Thảo đã hoàn thiện và sinh sống tại đây. Đồng thời, VKS cho rằng CQĐT đã xác minh hàng xóm, tổ dân phố và công an phường; đều xác nhận bà Thảo có sinh sống tại công trình từ tháng 3/2019 đến ngày xảy ra vụ việc. “Từ đó, công trình là chỗ ở của bà Thảo”. Theo bạn đọc, lập luận của Viện kiểm sát hay lập luận phía các bị cáo và các luật sư thuyết phục hơn?
Tôi hy vọng liên đoàn luật sư Việt Nam cấm cấm tuyệt đối những luật sư làm youtube liên quan vấn đề mạng xã hội như Nguyễn Phương Hằng và TABBVT,....... Nếu muốn làm youtube thì chỉ được phép làm hướng dẫn hỏi đáp pháp luật như luật sư X. Những luật sư tham gia vụ TABBVT và Nguyễn Phương Hằng hiện đang dẫn dắt dư luận một cách cực kỳ sai trái như: 1) Sai vụ bà Hằng nhưng đúng vụ TABBVT Trong quá khứ thì LS Trần Quốc Dũ, LS Âu Quang Phục đã dẫn dắt dư luận ủng hộ Nguyễn Phương Hằng một cách bất chấp. Nhất là LS Trần Quốc Dũ khi bà Hằng bị bắt đã xóa những clip rất nhiều clip liên quan đến việc ủng hộ bà Hằng và nói rằng mình là luật sư chứ không phải là fan cuồng bà Hằng. 2) Đúng vụ bà Hằng nhưng sai vụ TABBVT Hiện tại thì LS Trần Văn Sỹ, LS Trần Thị Hồng Thanh sau khi đúng vụ bà Hằng nhưng vì sự ngộ nhận bà Hằng tấn công ai thì ai cũng là nạn nhân nên ra sức bảo vệ cái sai trái cho TABBVT. Do vậy với quan điểm cá nhân của tôi thì hy vọng liên đoàn luật sư Việt Nam ra lệnh cấm tuyệt đối những luật sư làm youtube (thậm chí tước bằng luật sư nếu vi phạm nhiều lần) liên quan vấn đề mạng xã hội không chỉ riêng vụ bà Hằng, TABBVT và sau này những vấn đề mạng xã hội khác. Cứ thử nghĩ chỉ vì quan điểm cá nhân yêu ghét mà với vai trò luật sư dẫn dắt dư luận đi sai đường thì hậu quả là cực kỳ nghiêm trọng bởi vì người dẫn dắt là một luật sư có trình độ rất khác nhiều so với những người không hiểu luật. Vấn đề xã hội như bà Hằng và TABBVT nếu muốn dẫn dắt ra luật thì cần một video dài 60 phút là đủ (cách nhau ít nhất 2-3 tháng vì nó phù hợp với thời gian xảy ra án sơ thẩm và phúc thẩm). Khi ra luật này thì chỉ cần ai đó lập vi bằng và gửi cho liên đoàn luật sư Việt Nam để tố cáo việc ra clip thứ hai trong thời gian dưới 3 tháng như vậy đủ kỷ luật một luật sư vi phạm. Nếu một kênh youtube mời luật sư làm khán giả phát biểu luật thì cũng kỷ luật những luật sư đó để tránh luật sư đó lợi dụng làm khách mời để dẫn dắt dư luận (nếu có thì người đó phát hiện lập vi bằng tố cáo). Khi bà Hằng xúc phạm nghệ sĩ thì công văn chỉ đạo nghệ sĩ không được đáp trả bà Hằng vì chính điều này làm cho bà Hằng ngông cuồng càng lấn tới. Do vậy nhà nước Việt Nam cần có vòng kim cô mạnh mẽ để quản lý lại luật sư trên mạng xã hội. PS (đính chính): Đây là ý kiến cá nhân của tôi và Dân Luật không phải là báo mà là một diễn đàn và tôi đang thể hiện quan điểm suy nghĩ cá nhân của tôi trên diễn đàn rằng nên cấm luật sư tham gia vấn đề mạng xã hội để tránh dẫn dắt dư luận. Chính vì nhiều người nhầm Dân Luật là báo nên có thể đã gây rắc rối cho diễn đàn Dân Luật về quan điểm cá nhân này của tôi do vậy tôi xin gửi lời xin lỗi cho Dân Luật.
2 điểm gây tranh cãi trong Vụ ông Nguyễn Hải Nam
2 điểm gây tranh cãi trong vụ ông Nguyễn Hải Nam Những ngày gần đây, vụ xét xử nguyên Phó Chánh án TAND quận 4 Nguyễn Hải Nam gây nhiều sự chú ý của dư luận. DanLuat xin phân tích hai điểm gây tranh cãi chính trong vụ án này để bạn đọc tiện theo dõi, bàn luận! Tóm tắt nội dung vụ án: Bà Thảo và bà Chi tranh chấp một hợp đồng mua bán nhà và chưa giải quyết xong, bà Thảo đang ở căn nhà số 29 Nguyễn Bỉnh Khiêm. Bà Chi ủy quyền cho ông Tùng giải quyết tranh chấp, tuy nhiên vào ngày 19.9.2019 ông Tùng, ông Nam (bạn ông Tùng) cùng một số người đến căn nhà trên dùng vũ lực đuổi những người đang sống trong nhà ra ngoài, chiếm giữ căn nhà. Tranh cãi thứ nhất: Cơ quan điều tra không có thẩm quyền điều tra ông Nam Khi tiến hành điều tra, Cơ quan Cảnh sát Điều tra Công an Quận 1 đã tiến hành điều tra ông, tuy nhiên ông cho rằng họ không có thẩm quyền, bởi lẽ: Cơ quan điều tra Công an cấp huyện có thẩm quyền điều tra các vụ án thuộc thẩm quyền xét xử của Tòa án nhân dân cấp huyện (Điều 21 Luật tổ chức cơ quan điều tra hình sự 2015) Ở điểm này, ông Nam còn dựa vào căn cứ tại Khoản 2 Điều 268 Bộ luật tố tụng hình sự 2015, theo đó Tòa án Nhân dân cấp tỉnh và và Tòa quân sự cấp quân khu có thẩm quyền giải quyết những vụ án sau: “a) Vụ án hình sự về các tội phạm không thuộc thẩm quyền của Tòa án nhân dân cấp huyện và Tòa án quân sự khu vực; b) Vụ án hình sự có bị cáo, bị hại, đương sự ở nước ngoài hoặc tài sản có liên quan đến vụ án ở nước ngoài; c) Vụ án hình sự thuộc thẩm quyền xét xử của Tòa án nhân dân cấp huyện và Tòa án quân sự khu vực nhưng có nhiều tình tiết phức tạp khó đánh giá, thống nhất về tính chất vụ án hoặc liên quan đến nhiều cấp, nhiều ngành; vụ án mà bị cáo là Thẩm phán, Kiểm sát viên, Điều tra viên, cán bộ lãnh đạo chủ chốt ở huyện, quận, thị xã, thành phố thuộc tỉnh, thành phố thuộc thành phố trực thuộc trung ương, người có chức sắc trong tôn giáo hoặc có uy tín cao trong dân tộc ít người.” Ông cho rằng thời điểm bị điều tra, mình đang là Thẩm phán, chính vì vậy thẩm quyền xét xử ông phải thuộc về Tòa án cấp Tỉnh (tức Tòa án Tp. HCM) và thẩm quyền điều tra cũng thuộc về Cơ quan Cảnh sát Điều tra Công an Tp. HCM (Điều 20 Luật tổ chức cơ quan điều tra hình sự 2015). Tuy nhiên, luận điểm của ông bị bác bỏ, bởi lẽ Cơ quan CSĐT Công an Q.1 đã có văn bản gửi TAND TP.HCM, đề nghị TAND TP.HCM sao y việc bổ nhiệm chức danh thẩm phán, sau khi xác định ông này là Thẩm phán, họ chuyển hồ sơ lên cơ quan có thẩm quyền, là Cơ quan CSĐT Công an TP.HCM. Tranh cãi thứ hai: Ông Nam không phạm tội “Xâm phạm chỗ ở của người khác” Theo các cáo buộc, ông Nam và ông Tùng phạm tội “Xâm phạm chỗ ở của người khác”. Tội này được quy định tại các Điều 158 Bộ luật hình sự 2015 (sửa đổi, bổ sung 2017) như sau: “1. Người nào thực hiện một trong các hành vi sau đây xâm phạm chỗ ở của người khác, thì bị phạt cải tạo không giam giữ đến 02 năm hoặc phạt tù từ 03 tháng đến 02 năm: a) Khám xét trái pháp luật chỗ ở của người khác; b) Đuổi trái pháp luật người khác ra khỏi chỗ ở của họ; c) Chiếm giữ chỗ ở hoặc cản trở trái pháp luật người đang ở hoặc người đang quản lý hợp pháp vào chỗ ở của họ; d) Xâm nhập trái pháp luật chỗ ở của người khác.” Tuy đã có những hình ảnh, video chứng minh hai ông đã thực hiện các hành vi chửi bởi, dùng vũ lực để đuổi những người đang sống trong nhà ra, tuy nhiên họ lập luận như sau: (1) Chủ sử dụng sở hữu hợp pháp đất và công trình là bà Chi không bàn giao công trình mà chỉ cho phép bà Thảo tham gia giám sát xây dựng. (2) Sau khi phát sinh tranh chấp, bà Thảo đã từ bỏ giao dịch bằng việc khởi kiện đòi trả lại tiền cọc. (3) Bà Thảo là người chiếm giữ trái phép công trình khi bà Chi đi vắng. Chồng bà Chi đã có đơn tố giác hành vi này vào ngày 9/9/2018 và yêu cầu trục xuất bà Thảo ra khỏi công trình nhưng công an không thực hiện. (4) Công trình chưa hoàn thành, bị xử phạt hành chính, buộc tháo dỡ nên không phải là nơi để ở mà là công trình xây dựng. (5) Công trình không được cơ quan chức năng cho phép để ở, thậm chí khi vào ở, bà Thảo tùng bị công an phường xử phạt hành chính về hành vi “cư trú trái phép”. Đáp lại những lập luận trên, Viện kiểm sát chỉ cho rằng “không quan tâm ai là chủ sở hữu công trình 29, không quan tâm các quyết định hành chính có trước 19/9/2019”, bà Thảo mua và được bà Chi bàn giao công trình để quản lý, thi công theo mục đích sử dụng của bà. Mặc dù công trình chưa được hoàn công nhưng bà Thảo đã hoàn thiện và sinh sống tại đây. Đồng thời, VKS cho rằng CQĐT đã xác minh hàng xóm, tổ dân phố và công an phường; đều xác nhận bà Thảo có sinh sống tại công trình từ tháng 3/2019 đến ngày xảy ra vụ việc. “Từ đó, công trình là chỗ ở của bà Thảo”. Theo bạn đọc, lập luận của Viện kiểm sát hay lập luận phía các bị cáo và các luật sư thuyết phục hơn?