Top 5 tài lẻ thời đại học - vũ khí chinh phục nhà tuyển dụng
Viết lách Với những cá nhân viết lách tốt thì khả năng tư duy logic, liên kết thông thường cũng sẽ rất khá, qua đó giúp bạn dễ dàng hoàn thành các bài nghiên cứu khóa học, luận văn tốt nghiệp một cách xuất sắc, nhận được sự đánh giá cao của các thầy cô. Khả năng viết tốt của bạn giúp bạn có thể thoải mái trình bày ý kiến, quan điểm cá nhân, một cách rõ ràng, rành mạch, sau này khi bắt đầu bước vào môi trường làm việc, các bài báo cáo nơi công sở cũng sẽ không làm khó bạn được. Chụp ảnh/quay phim/dựng clip Thời đại mà mạng xã hội cũng như công nghệ phát triển, việc có các tài lẻ như nhiếp ảnh, quay phim, làm clip,..giúp bạn truyển đạt các sản phẩm của các chương trình, hoặc sau này là các sản phẩm của công ty tới công chúng tốt hơn, các sản phẩm càng đẹp càng thu hút thì lượng tương tác càng nhiều và bạn sẽ được trả công tương xứng với khả năng của mình. Design Ngoài những sinh viên chuyên ngành thiết kế đồ họa ra, thì với những bạn “ngoại bang” - những bạn có mắt thẩm mỹ tốt, chịu tìm tòi học hỏi các công cụ thiết kế như Photoshop, AI,…thì có thể tự mình tạo ra các sản phẩm hình ảnh cho các hoạt động của trường, của khoa như banner, băng-rôn, standi, logo. Ngoài ra, so với việc các bạn phải bương chải làm thêm ở ngoài thì việc bạn thiết kế cho các chương trình của khoa của trường cho đoàn hội cũng giúp bạn kiếm được một khoản kha khá. Âm nhạc Tài năng âm nhạc của bạn có thể giúp bạn nổi bật trong các sự kiện, các buổi tổng kết của công ty, ghi điểm với lãnh đạo, tạo ấn tượng trong các buổi giao lưu giữa các đối tác của công ty. Ngoài ra việc hát tốt hay biết chơi nhạc cụ, biểu diễn trên các buổi văn nghệ cũng giúp bạn thêm tự tin, dạn dĩ, sau này khi phải trình bày báo cáo hay thuyết trình trước các đồng nghiệp cũng không khiến bạn phải “run sợ”. Thể thao Ngoài việc rèn luyện được thể chất, giúp cơ thể khỏe mạnh, việc bạn chơi tốt một môn thể thao nào đó giúp bạn có thể ghi điểm trong mắt các đồng nghiệp trong các buổi đá bóng, cầu lông, bơi lội, tennis,... vừa tạo sự thoải mái trong quan hệ đồng nghiệp vừa có thể đại diện công ty đạt giải trong các hội thao với các đối tác. Kết Thời đại học là cơ hội để các bạn vừa bồi dưỡng kiến thức chuyên môn, vừa là khoảng thời gian thích hợp để bạn tích hợp cho mình các kỹ năng mềm, học thêm các tài lẻ có thể ứng dụng sau này Chỉ cần bỏ ra vài giờ mỗi ngày và tập trung vào nó thì sau 4 năm đại học bạn đã có thể thành thạo rồi. Vậy thì tại sao lại không thử khai phá khả năng của bản thân ở một lĩnh vực nào đó nhỉ ?
Những kỹ năng tuyệt vời mà bạn sẽ có được sau khi học luật
Tại Việt Nam, một sinh viên khi chọn học ngành luật sẽ phải trải qua ít nhất 04 năm ngồi trong giảng đường đại học, trải qua bao nhiêu buổi học, bao nhiêu kỳ thi, phải đọc biết bao nhiêu cuốn sách, bao nhiêu văn bản luật, bao nhiêu buổi thảo luận… Để kết quả cuối cùng là nhân trên tay tấm Bằng Tốt nghiệp Cử nhân Luật. http://www.youtube.com/watch?v=nZXM66P7p18 Vậy trải qua quãng thời gian đó, những Cử nhân luật sẽ thu được những gì? - Nhận thức, phân tích, đánh giá đúng các vấn đề pháp lý; - Biết cách tra cứu các văn bản pháp luật, lựa chọn và áp dụng đúng các quy định của pháp luật để giải quyết những vấn đề phát sinh trong thực tiễn; - Kỹ năng nghiên cứu và lập luận, phân tích luật; - Có khả năng tự cập nhật các kiến thức pháp luật mới và thực tiễn áp dụng; - Kỹ năng phát hiện, giải quyết vấn đề thuộc chuyên ngành - Có khả năng làm việc độc lập, giải quyết công việc với tư duy lôgíc và sáng tạo; cũng như kỹ năng làm việc nhóm; - Có khả năng giao tiếp, trình bày và truyền thông; - Có khả năng tra cứu thông tin, nghiên cứu văn bản, tài liệu; - Có kỹ năng viết và trình bày rõ ràng một vấn đề, làm báo cáo một cách thuần thục. Tham khảo hcmulaw.vn
Các bạn trẻ hãy đọc bài viết này, dù chỉ 01 lần….
Tình cờ lướt web, thấy bài viết này khá hay, nên mình chia sẻ cho các bạn, nhất là các bạn học sinh, sinh viên đang còn ngồi trên ghế nhà trường, các bạn sắp bị “đuổi” khỏi trường. 1. Ở công ty anh bạn thân của Tony có 2 thế hệ nhân viên. Một là do người quen gửi vô, toàn đoạt giải nhất giải nhì ngáo ngơ toàn quốc dù tốt nghiệp ĐH cả. Anh đào tạo xong, đủ năng lực ở lại làm việc. Hai là thế hệ mới, tức các bạn trẻ tự search thông tin tuyển dụng anh đăng trên mạng, đến kiểm tra IQ, tiếng Anh, năng lực ngôn ngữ, đạt yêu cầu và vào làm. Anh thấy năng suất lao động của thế hệ 2 cao hơn hẳn. Các bạn này đến rất sớm, về rất muộn. Làm mọi thứ không từ việc gì, cái gì cũng cứ vun vút, nhoay nhoáy, ai cũng thích cũng mê. Và 100% đều đã đi làm thêm trong thời sinh viên, nên giỏi giang bản lĩnh, không phải “nhờ người thân trợ giúp” khi ra đời. Dù vẫn hoàn thành công việc, nhưng nhóm “gửi gắm” không có tinh thần tự giác, có giám sát mới làm, sếp đi công tác thì nhóm này lập tức đi trễ, về sớm, thậm chí “tranh thủ” lý do hỏng xe, kẹt đường, nhức đầu…để trốn ở nhà, hoặc ngồi ở văn phòng chứ chat chit facebook là chủ yếu, dù công ty có thưởng trên thành tích làm việc. Nhóm này do gia đình bao bọc từ nhỏ, vô làm lương bao nhiêu cũng được, có thưởng thì tốt không thưởng chẳng sao, ai kêu làm mới làm không thì ngồi đó. Kêu ghi “to-do list”, họ sẽ rặn mấy tiếng mới có được vài dòng kiểu “gọi điện thoại cho vài người, email cho vài người rồi hết”. Thói quen cha mẹ làm mọi thứ nên tay chân, não bộ đều không động đậy, laptop cũng không không biết phải lau chùi. Anh nói, đây là lần cuối cùng anh nhận đám này vô, mặc kệ bà con ai nói gì thì nói, mình không có nghĩa vụ làm từ thiện với đám bất tài này nữa. Nhìn tụi nó uể oải lừ đừ ngáp miết chỉ muốn phóng phi tiêu vô mặt. Khi phỏng vấn, thấy đứa nào không biết làm việc nhà từ nhỏ thì trường chuyên lớp chọn, thi ĐH 30 điểm đi nữa cũng tuyệt đối không nhận. Vì cha mẹ giành làm hết việc nhà thì sẽ tiếp tục ban bố tình thương, tháng nào cũng gửi tiền chu cấp, làm mất động lực sống hay đam mê của tụi nó. Đi làm cho có gọi là, có chỗ “sáng vác ô đi tối vác về”, công ty không phát triển được với nhân viên kiểu vầy. Nhà cửa xe cộ cha mẹ để lại hoặc mua cho, ngành học cha mẹ chọn, cuộc đời cứ như tầm gửi tầm leo, toàn người khác quyết định hộ. Mà có những ông cha bà mẹ ông anh kỳ cục, cứ can thiệp vào cuộc đời con em mình như thời chiếm hữu nô lệ. “Mày cứ ngồi vào bàn học cho tao, tới giờ ăn tao kêu xuống. Mày học toán lý hóa thi Bách Khoa cho tao. Thi Y dược cho tao. Thi Kinh Tế cho tao. Mày chỉ đi học cho tao, tao nuôi, không cần đi làm thêm”. Cứ toàn “cho tao”, sự ích kỷ dưới tên gọi “tình thương” đã làm mất khả năng ra quyết định/tồn tại của một cá thể sống khác, biến những đứa trẻ bình thường thành tàn tật cả tay chân lẫn trí óc vì cái gì cũng giành làm, giành nghĩ hộ. Công ty anh tổ chức học tiếng Anh, training, chơi thể dục, thể thao…nhưng chỉ có nhóm thế hệ mới tham gia, nhóm cũ thì “ép tôi học tiếng Anh đi, tôi sẽ học cho. Ép tôi đi tập thể thao đi, tôi sẽ tập cho. Không thì thôi, đừng hòng đây có mặt nhé”. Họ nói, ngày xưa đi học vì bị ép, “tại ổng, tại bả” bắt học. Đến trường vì bị điểm danh, bị thầy cô bắt học chứ không phải vì ham kiến thức. Mục đích là có cái bằng. Đọc sách chỉ vì có đề thi trong đó, chứ sách không liên quan đến thi cử thì đọc chi? Nên đi làm, sếp ép thì làm không thì thôi. Tính tự giác hoàn toàn không có. Làm sếp ở công ty có thể loại nhân viên này mệt lắm, hao hơi tổn tiếng, la hét rầm trời tụi nó mới làm. Lên chức, nâng lương họ cũng ham nhưng không được cũng chả sao. Cho nghỉ việc thì cũng chả buồn phiền, lại quay về với cha mẹ, “qua nửa đời phiêu bạt, em lại về úp mặt vào ô tô”. Ông cha bà mẹ lại điện thoại khắp các người quen, dáo dác chạy đi xin xỏ người khác, lạy ông đi qua lạy bà đi lại, xin bố thí cho con tôi 1 công việc, tôi già như thế này vẫn phải đi xin việc cho con cho cháu, có khổ thân già tôi không? Nói xong thì òa khóc. Thì trách ai bây giờ? Mai An Tiêm từng nói 1 câu vô cùng hay là “của biếu là của lo, của cho là của nợ”. Cái gì người khác cho mình sẽ mãi mãi là “của nợ”. Nên TỰ MÌNH làm hết mọi việc, 18 tuổi trở lên mình phải quyết định cuộc đời mình. Gương Mai An Tiêm còn đó. Bị đày ra hoang đảo vẫn sống tốt, sống giàu có huống hồ mình vẫn ở trong thành phố, trong đất liền. 2. Giải pháp căn cơ để giải quyết thất nghiệp của một xã hội Tony đi dạy cho một lớp CEO khởi nghiệp, điểm chung là đều dưới 30 tuổi và có tính TỰ LẬP từ nhỏ. Như vậy, GỐC của giải quyết vấn đề thất nghiệp/khởi nghiệp chính là tạo sự TỰ LẬP cho các bạn trẻ. Tony cũng để ý, 100% các bạn tự biết giặt giũ nấu ăn, tự biết lau nhà lau cửa, tự biết sửa xe đạp xe máy và đồ điện trong nhà, thêu thùa may vá, biết làm thêm trong thời gian đi học…dù học chuyên ngành hẹp cách mấy, vẫn tự xin được việc, hoặc tự mở cái gì đó khởi nghiệp. Học dù ở cao đẳng sư phạm miền núi nào đó, dạy giỏi thì các trường dân lập ở Tp HCM vẫn nhận vô làm. Tony có cô bạn tốt nghiệp ngành quản lý thư viện ĐH văn hóa, cô nói lớp cô phần lớn thất nghiệp, trừ những người đi làm thêm trong thời sinh viên. Họ làm quản lý nhà sách, công ty xuất bản, hoặc mở riêng cái gì đó mà không cần đúng chuyên ngành. Có bạn học chuyên ngành còn hẹp hơn, ví dụ bảo tàng học, nhưng trong thời gian đi học rèn giũa Anh Văn, làm các đề tài nghiên cứu khoa học, tham gia các câu lạc bộ đoàn thể này nọ, tham dự các cuộc thi…thì họ vẫn có thể được giữ lại trường, hoặc xin học bổng đi nghiên cứu tiếp, hoặc sẽ có chỗ nhận vô làm, dù ngành khác. Bạn nào cầm bằng giỏi mà không có việc thì chỉ có cái bằng là giỏi, còn người là DỞ, kém cỏi, học vì điểm số chứ không thực lực. Thực lực là phải kiếm được việc, được tiền, dù học piano hay đàn tranh, học vẽ hay học múa, học bất cứ ngành gì…. 1. Với các bạn trẻ đã tốt nghiệp mà đang thất nghiệp: Mình phải gạt phăng mọi sự chu cấp của gia đình. Bất tài mới lấy tiền của cha mẹ, mới nhờ cha mẹ bà con quen biết xin việc cho mình. Mình từ chối hết, tự mình kiếm ăn. Lao động chân tay cũng được, có sao, miễn là có tiền. Trí óc mình có, từ từ sẽ đi lên. 2. Học sinh vừa tốt nghiệp trung học: Nếu mình thích học ngành gì, mình kiên quyết bảo vệ và chọn. Nhóm tự lập từ nhỏ đều biết mình thích cái gì, làm tốt cái gì. Còn không biết thích cái gì thì ĐÓ LÀ NHÓM NGÁO NGƠ, học chục cái bằng cũng thất nghiệp. Mình PHẢI vay mượn để học tập từ cha mẹ người khác …chứ không nhận “viện trợ không hoàn lại” nữa. Muốn người khác có lòng tin để đầu tư cho mình, thì mình phải tự tin mình trước. Người tự lập thì sẽ tự tin, tự chủ, tự trọng. Phải xây dựng ý thức tự trọng đầu tiên của mình, bằng cách “say NO” với tiền của người khác. Tuyệt đối KHÔNG là KHÔNG. Tiền cha tiền mẹ là từ sự lao động của họ, không phải của mình. Chưa có tỷ phú nào đi lên từ việc trúng số. Chúng ta chưa ai ở nhà do ông tổ ông tiên để lại. Lịch sử hàng ngàn năm tây tàu gì cũng vậy, những dinh thự vĩ đại ngày xưa bây giờ đều là viện bảo tàng, dù “đại gia” thời đó đều hồi môn để dành cho con cháu, từ lâu đài Windsor bên Anh, dinh Hòa Thân ở Trung Quốc đến cung điện mùa hè ở Nga… Cứ đời này đời khác, tự dưng con cháu không giữ được nữa. Mình cứ mua cho nó 1 miếng đất, 1 cái nhà, một đống vàng…thì nó sẽ bán vàng để ăn, hết rồi cắt đất bán lần lần, rồi tới bán nhà, rồi rơi vào nghèo khổ rách rưới. Nhưng thế hệ sau đó nữa, thì lại bật dậy được vì ĐƯỢC sống trong nghèo khó. Cho nên nghèo khó là một cơ hội tuyệt vời. Giàu có là một thách thức để một đứa trẻ thành công. Phải tận dụng cơ hội khó khăn của mình, và vượt sướng, buông bỏ hết những thảm nhung để lăn lê trong cát bụi, để mình có tương lai. Nếu mình lỡ sinh ra trong nhà giàu rồi, gạt hết, tự mình xoay sở, tự mình sinh sống. Ở Tp HCM thì xin cha mẹ đi học ở tỉnh khác, thành phố khác, trừ trường chỉ có ở Tp mới có thì đành chịu, chứ học nông nghiệp hãy về Cần Thơ, học Vật Lý Sinh Học hay Toán thì lên Đà Lạt, học thủy sản ra Nha Trang, học hàng hải ra Hải Phòng, học âm nhạc ra Huế…Thoát ly ra khỏi vỏ bọc của gia đình, để được tự sống. Phải có những buổi sáng thức dậy suy nghĩ hôm nay phải làm sao để có cơm ăn khi cái ví không còn 1 xu, tối nay phải ngủ ở đâu khi tiền nhà chưa đóng, phải xin đi làm thêm ở đâu để có cái đi chơi, để dành…Chính suy nghĩ như vậy sẽ giúp vỏ não mình hằn lên những nếp gấp của sự trưởng thành, của sự tự tin. Chưa có ai nằm ra đường chết đói cả, bạn nên nhớ điều đó. Khi cùng đường, người ta tự nghĩ phải đi ăn cơm từ thiện, vô chùa ăn, ghé bạn mượn tiền, hay xyz…nào đó để tồn tại. 3. Cha mẹ của mọi đứa trẻ phải thương chúng nó bằng phương pháp giáo dục khác. Đến tuổi biết ăn là tự xúc cơm, tự giặt giũ lau nhà, tự học, tự chơi. Ép chúng nó buổi sáng phải thức dậy sớm, lau nhà lau cửa sạch sẽ, dọn dẹp mùng mền chiếu gối, nấu nước nấu mì cho chính nó ăn, không nhịn đói kệ mày. Cuối tuần bắt nó phải quét váng nhện, lau chùi tivi tủ lạnh, chăm sóc cây cảnh thú nuôi, quét sơn, sửa nhà, tham gia các hoạt động ngoài xã hội, tuyệt đối không cho nó ôm laptop hay ipad iphone khi chưa làm xong việc nhà. Nếu trường có tổ chức đi xe buýt đưa đón thì cho chúng nó tự đi với bạn bè, không nên đưa đón, kẹt đường kẹt sá trước cổng trường. Không xin xỏ việc làm cho chúng nó. Không ép chúng nó học ngành mình yêu thích, mình thích thì mình học đi. 4. Cha mẹ LỠ GIÀU CÓ thì hãy cho con cháu mình một môi trường giáo dục tiên tiến đến năm 18 tuổi và hết. Học vì đam mê chứ không phải vì bằng cấp, học nghề cũng được chứ không nhất thiết học chữ. Không ép chúng nó học thêm nếu chúng không thích học, chỉ có những đứa ham mê chữ nghĩa mới cho chúng nó vay tiền học đại học, bắt ra trường trả lại. Tiền tích cóp một đời, hai vợ chồng già xài cho sướng cuộc đời đi. Đi du lịch chỗ này chỗ kia, hoặc đem đi từ thiện để tạo phúc/may mắn cho con cho cháu. Tương lai của tụi nó hãy để tụi nó quyết định, đừng có đu theo hỏi miết. Nó mà về úp mặt vào ô tô, dựa dẫm là mình quánh, mình đuổi đi. Cứ “cho” riết thì một cục cưng biến thành một cục nợ cho gia đình, một cục…tác của xã hội. “Qua nửa đời phiêu bạt, em lại về úp mặt vào ô tô. Ơi con ô tô, con ô tô…” (Trích Tony Buổi Sáng)
Những điều cần biết khi phỏng vấn xin việc
Mình thấy một thực tế hiện nay, rất rất nhiều bạn cố gắng học từ lúc học phổ thông, rồi cố gắng chen chân vào các trường Đại học, vào Đại học cũng ráng phấn đấu học để nhận được tấm bằng loại giỏi, nói chung lý lịch quá trình học tập đẹp. Thế nhưng, ra trường cầm tấm bằng Đại học rồi đi xin việc thì hỡi ôi, rồi thắc mắc sao mình học giỏi nhưng người ta không nhận mình. Tình trạng thất nghiệp hiện nay cũng tăng cao bởi lượng cung của nhà trường với lượng cầu mà các doanh nghiệp cần không gặp nhau. Thực tế, nhu cầu tuyển dụng hiện nay rất cao, nhưng đa phần các bạn học sinh, sinh viên ít chú trọng đến các kĩ năng mềm, bên cạnh các kiến thức lý thuyết được học. Đây là một lỗ hổng khá lớn khiến cho nhiều bạn sinh viên dù học giỏi nhưng vẫn thất nghiệp. Hiện nay, các khóa đào tạo kĩ năng mềm tại các trung tâm rất đắt tiền, nói thật là nhiều bạn không có khả năng, như mình cũng vậy. Mình share tổng hợp các kĩ năng mềm cần thiết cho các bạn, nhất là các bạn sinh viên năm 4 chuẩn bị ra trường. Sao chúng ta không nghĩ đến việc tham khảo các tài liệu này và lập nhóm để trao đổi với nhau nhỉ. Cũng nhắn nhủ với các bạn đang là học sinh, sinh viên, suốt ngày vùi đầu vào sách vở không phải là tốt, hãy dành những ngày cuối tuần để đi chơi cùng những người bạn, hoặc tham gia các hoạt động xã hội, hoạt động tình nguyện, bạn nhé. Sẽ giúp cho các bạn rất nhiều về các kĩ năng sống đấy. Trích nguồn từ web kế toán
Top 5 tài lẻ thời đại học - vũ khí chinh phục nhà tuyển dụng
Viết lách Với những cá nhân viết lách tốt thì khả năng tư duy logic, liên kết thông thường cũng sẽ rất khá, qua đó giúp bạn dễ dàng hoàn thành các bài nghiên cứu khóa học, luận văn tốt nghiệp một cách xuất sắc, nhận được sự đánh giá cao của các thầy cô. Khả năng viết tốt của bạn giúp bạn có thể thoải mái trình bày ý kiến, quan điểm cá nhân, một cách rõ ràng, rành mạch, sau này khi bắt đầu bước vào môi trường làm việc, các bài báo cáo nơi công sở cũng sẽ không làm khó bạn được. Chụp ảnh/quay phim/dựng clip Thời đại mà mạng xã hội cũng như công nghệ phát triển, việc có các tài lẻ như nhiếp ảnh, quay phim, làm clip,..giúp bạn truyển đạt các sản phẩm của các chương trình, hoặc sau này là các sản phẩm của công ty tới công chúng tốt hơn, các sản phẩm càng đẹp càng thu hút thì lượng tương tác càng nhiều và bạn sẽ được trả công tương xứng với khả năng của mình. Design Ngoài những sinh viên chuyên ngành thiết kế đồ họa ra, thì với những bạn “ngoại bang” - những bạn có mắt thẩm mỹ tốt, chịu tìm tòi học hỏi các công cụ thiết kế như Photoshop, AI,…thì có thể tự mình tạo ra các sản phẩm hình ảnh cho các hoạt động của trường, của khoa như banner, băng-rôn, standi, logo. Ngoài ra, so với việc các bạn phải bương chải làm thêm ở ngoài thì việc bạn thiết kế cho các chương trình của khoa của trường cho đoàn hội cũng giúp bạn kiếm được một khoản kha khá. Âm nhạc Tài năng âm nhạc của bạn có thể giúp bạn nổi bật trong các sự kiện, các buổi tổng kết của công ty, ghi điểm với lãnh đạo, tạo ấn tượng trong các buổi giao lưu giữa các đối tác của công ty. Ngoài ra việc hát tốt hay biết chơi nhạc cụ, biểu diễn trên các buổi văn nghệ cũng giúp bạn thêm tự tin, dạn dĩ, sau này khi phải trình bày báo cáo hay thuyết trình trước các đồng nghiệp cũng không khiến bạn phải “run sợ”. Thể thao Ngoài việc rèn luyện được thể chất, giúp cơ thể khỏe mạnh, việc bạn chơi tốt một môn thể thao nào đó giúp bạn có thể ghi điểm trong mắt các đồng nghiệp trong các buổi đá bóng, cầu lông, bơi lội, tennis,... vừa tạo sự thoải mái trong quan hệ đồng nghiệp vừa có thể đại diện công ty đạt giải trong các hội thao với các đối tác. Kết Thời đại học là cơ hội để các bạn vừa bồi dưỡng kiến thức chuyên môn, vừa là khoảng thời gian thích hợp để bạn tích hợp cho mình các kỹ năng mềm, học thêm các tài lẻ có thể ứng dụng sau này Chỉ cần bỏ ra vài giờ mỗi ngày và tập trung vào nó thì sau 4 năm đại học bạn đã có thể thành thạo rồi. Vậy thì tại sao lại không thử khai phá khả năng của bản thân ở một lĩnh vực nào đó nhỉ ?
Những kỹ năng tuyệt vời mà bạn sẽ có được sau khi học luật
Tại Việt Nam, một sinh viên khi chọn học ngành luật sẽ phải trải qua ít nhất 04 năm ngồi trong giảng đường đại học, trải qua bao nhiêu buổi học, bao nhiêu kỳ thi, phải đọc biết bao nhiêu cuốn sách, bao nhiêu văn bản luật, bao nhiêu buổi thảo luận… Để kết quả cuối cùng là nhân trên tay tấm Bằng Tốt nghiệp Cử nhân Luật. http://www.youtube.com/watch?v=nZXM66P7p18 Vậy trải qua quãng thời gian đó, những Cử nhân luật sẽ thu được những gì? - Nhận thức, phân tích, đánh giá đúng các vấn đề pháp lý; - Biết cách tra cứu các văn bản pháp luật, lựa chọn và áp dụng đúng các quy định của pháp luật để giải quyết những vấn đề phát sinh trong thực tiễn; - Kỹ năng nghiên cứu và lập luận, phân tích luật; - Có khả năng tự cập nhật các kiến thức pháp luật mới và thực tiễn áp dụng; - Kỹ năng phát hiện, giải quyết vấn đề thuộc chuyên ngành - Có khả năng làm việc độc lập, giải quyết công việc với tư duy lôgíc và sáng tạo; cũng như kỹ năng làm việc nhóm; - Có khả năng giao tiếp, trình bày và truyền thông; - Có khả năng tra cứu thông tin, nghiên cứu văn bản, tài liệu; - Có kỹ năng viết và trình bày rõ ràng một vấn đề, làm báo cáo một cách thuần thục. Tham khảo hcmulaw.vn
Các bạn trẻ hãy đọc bài viết này, dù chỉ 01 lần….
Tình cờ lướt web, thấy bài viết này khá hay, nên mình chia sẻ cho các bạn, nhất là các bạn học sinh, sinh viên đang còn ngồi trên ghế nhà trường, các bạn sắp bị “đuổi” khỏi trường. 1. Ở công ty anh bạn thân của Tony có 2 thế hệ nhân viên. Một là do người quen gửi vô, toàn đoạt giải nhất giải nhì ngáo ngơ toàn quốc dù tốt nghiệp ĐH cả. Anh đào tạo xong, đủ năng lực ở lại làm việc. Hai là thế hệ mới, tức các bạn trẻ tự search thông tin tuyển dụng anh đăng trên mạng, đến kiểm tra IQ, tiếng Anh, năng lực ngôn ngữ, đạt yêu cầu và vào làm. Anh thấy năng suất lao động của thế hệ 2 cao hơn hẳn. Các bạn này đến rất sớm, về rất muộn. Làm mọi thứ không từ việc gì, cái gì cũng cứ vun vút, nhoay nhoáy, ai cũng thích cũng mê. Và 100% đều đã đi làm thêm trong thời sinh viên, nên giỏi giang bản lĩnh, không phải “nhờ người thân trợ giúp” khi ra đời. Dù vẫn hoàn thành công việc, nhưng nhóm “gửi gắm” không có tinh thần tự giác, có giám sát mới làm, sếp đi công tác thì nhóm này lập tức đi trễ, về sớm, thậm chí “tranh thủ” lý do hỏng xe, kẹt đường, nhức đầu…để trốn ở nhà, hoặc ngồi ở văn phòng chứ chat chit facebook là chủ yếu, dù công ty có thưởng trên thành tích làm việc. Nhóm này do gia đình bao bọc từ nhỏ, vô làm lương bao nhiêu cũng được, có thưởng thì tốt không thưởng chẳng sao, ai kêu làm mới làm không thì ngồi đó. Kêu ghi “to-do list”, họ sẽ rặn mấy tiếng mới có được vài dòng kiểu “gọi điện thoại cho vài người, email cho vài người rồi hết”. Thói quen cha mẹ làm mọi thứ nên tay chân, não bộ đều không động đậy, laptop cũng không không biết phải lau chùi. Anh nói, đây là lần cuối cùng anh nhận đám này vô, mặc kệ bà con ai nói gì thì nói, mình không có nghĩa vụ làm từ thiện với đám bất tài này nữa. Nhìn tụi nó uể oải lừ đừ ngáp miết chỉ muốn phóng phi tiêu vô mặt. Khi phỏng vấn, thấy đứa nào không biết làm việc nhà từ nhỏ thì trường chuyên lớp chọn, thi ĐH 30 điểm đi nữa cũng tuyệt đối không nhận. Vì cha mẹ giành làm hết việc nhà thì sẽ tiếp tục ban bố tình thương, tháng nào cũng gửi tiền chu cấp, làm mất động lực sống hay đam mê của tụi nó. Đi làm cho có gọi là, có chỗ “sáng vác ô đi tối vác về”, công ty không phát triển được với nhân viên kiểu vầy. Nhà cửa xe cộ cha mẹ để lại hoặc mua cho, ngành học cha mẹ chọn, cuộc đời cứ như tầm gửi tầm leo, toàn người khác quyết định hộ. Mà có những ông cha bà mẹ ông anh kỳ cục, cứ can thiệp vào cuộc đời con em mình như thời chiếm hữu nô lệ. “Mày cứ ngồi vào bàn học cho tao, tới giờ ăn tao kêu xuống. Mày học toán lý hóa thi Bách Khoa cho tao. Thi Y dược cho tao. Thi Kinh Tế cho tao. Mày chỉ đi học cho tao, tao nuôi, không cần đi làm thêm”. Cứ toàn “cho tao”, sự ích kỷ dưới tên gọi “tình thương” đã làm mất khả năng ra quyết định/tồn tại của một cá thể sống khác, biến những đứa trẻ bình thường thành tàn tật cả tay chân lẫn trí óc vì cái gì cũng giành làm, giành nghĩ hộ. Công ty anh tổ chức học tiếng Anh, training, chơi thể dục, thể thao…nhưng chỉ có nhóm thế hệ mới tham gia, nhóm cũ thì “ép tôi học tiếng Anh đi, tôi sẽ học cho. Ép tôi đi tập thể thao đi, tôi sẽ tập cho. Không thì thôi, đừng hòng đây có mặt nhé”. Họ nói, ngày xưa đi học vì bị ép, “tại ổng, tại bả” bắt học. Đến trường vì bị điểm danh, bị thầy cô bắt học chứ không phải vì ham kiến thức. Mục đích là có cái bằng. Đọc sách chỉ vì có đề thi trong đó, chứ sách không liên quan đến thi cử thì đọc chi? Nên đi làm, sếp ép thì làm không thì thôi. Tính tự giác hoàn toàn không có. Làm sếp ở công ty có thể loại nhân viên này mệt lắm, hao hơi tổn tiếng, la hét rầm trời tụi nó mới làm. Lên chức, nâng lương họ cũng ham nhưng không được cũng chả sao. Cho nghỉ việc thì cũng chả buồn phiền, lại quay về với cha mẹ, “qua nửa đời phiêu bạt, em lại về úp mặt vào ô tô”. Ông cha bà mẹ lại điện thoại khắp các người quen, dáo dác chạy đi xin xỏ người khác, lạy ông đi qua lạy bà đi lại, xin bố thí cho con tôi 1 công việc, tôi già như thế này vẫn phải đi xin việc cho con cho cháu, có khổ thân già tôi không? Nói xong thì òa khóc. Thì trách ai bây giờ? Mai An Tiêm từng nói 1 câu vô cùng hay là “của biếu là của lo, của cho là của nợ”. Cái gì người khác cho mình sẽ mãi mãi là “của nợ”. Nên TỰ MÌNH làm hết mọi việc, 18 tuổi trở lên mình phải quyết định cuộc đời mình. Gương Mai An Tiêm còn đó. Bị đày ra hoang đảo vẫn sống tốt, sống giàu có huống hồ mình vẫn ở trong thành phố, trong đất liền. 2. Giải pháp căn cơ để giải quyết thất nghiệp của một xã hội Tony đi dạy cho một lớp CEO khởi nghiệp, điểm chung là đều dưới 30 tuổi và có tính TỰ LẬP từ nhỏ. Như vậy, GỐC của giải quyết vấn đề thất nghiệp/khởi nghiệp chính là tạo sự TỰ LẬP cho các bạn trẻ. Tony cũng để ý, 100% các bạn tự biết giặt giũ nấu ăn, tự biết lau nhà lau cửa, tự biết sửa xe đạp xe máy và đồ điện trong nhà, thêu thùa may vá, biết làm thêm trong thời gian đi học…dù học chuyên ngành hẹp cách mấy, vẫn tự xin được việc, hoặc tự mở cái gì đó khởi nghiệp. Học dù ở cao đẳng sư phạm miền núi nào đó, dạy giỏi thì các trường dân lập ở Tp HCM vẫn nhận vô làm. Tony có cô bạn tốt nghiệp ngành quản lý thư viện ĐH văn hóa, cô nói lớp cô phần lớn thất nghiệp, trừ những người đi làm thêm trong thời sinh viên. Họ làm quản lý nhà sách, công ty xuất bản, hoặc mở riêng cái gì đó mà không cần đúng chuyên ngành. Có bạn học chuyên ngành còn hẹp hơn, ví dụ bảo tàng học, nhưng trong thời gian đi học rèn giũa Anh Văn, làm các đề tài nghiên cứu khoa học, tham gia các câu lạc bộ đoàn thể này nọ, tham dự các cuộc thi…thì họ vẫn có thể được giữ lại trường, hoặc xin học bổng đi nghiên cứu tiếp, hoặc sẽ có chỗ nhận vô làm, dù ngành khác. Bạn nào cầm bằng giỏi mà không có việc thì chỉ có cái bằng là giỏi, còn người là DỞ, kém cỏi, học vì điểm số chứ không thực lực. Thực lực là phải kiếm được việc, được tiền, dù học piano hay đàn tranh, học vẽ hay học múa, học bất cứ ngành gì…. 1. Với các bạn trẻ đã tốt nghiệp mà đang thất nghiệp: Mình phải gạt phăng mọi sự chu cấp của gia đình. Bất tài mới lấy tiền của cha mẹ, mới nhờ cha mẹ bà con quen biết xin việc cho mình. Mình từ chối hết, tự mình kiếm ăn. Lao động chân tay cũng được, có sao, miễn là có tiền. Trí óc mình có, từ từ sẽ đi lên. 2. Học sinh vừa tốt nghiệp trung học: Nếu mình thích học ngành gì, mình kiên quyết bảo vệ và chọn. Nhóm tự lập từ nhỏ đều biết mình thích cái gì, làm tốt cái gì. Còn không biết thích cái gì thì ĐÓ LÀ NHÓM NGÁO NGƠ, học chục cái bằng cũng thất nghiệp. Mình PHẢI vay mượn để học tập từ cha mẹ người khác …chứ không nhận “viện trợ không hoàn lại” nữa. Muốn người khác có lòng tin để đầu tư cho mình, thì mình phải tự tin mình trước. Người tự lập thì sẽ tự tin, tự chủ, tự trọng. Phải xây dựng ý thức tự trọng đầu tiên của mình, bằng cách “say NO” với tiền của người khác. Tuyệt đối KHÔNG là KHÔNG. Tiền cha tiền mẹ là từ sự lao động của họ, không phải của mình. Chưa có tỷ phú nào đi lên từ việc trúng số. Chúng ta chưa ai ở nhà do ông tổ ông tiên để lại. Lịch sử hàng ngàn năm tây tàu gì cũng vậy, những dinh thự vĩ đại ngày xưa bây giờ đều là viện bảo tàng, dù “đại gia” thời đó đều hồi môn để dành cho con cháu, từ lâu đài Windsor bên Anh, dinh Hòa Thân ở Trung Quốc đến cung điện mùa hè ở Nga… Cứ đời này đời khác, tự dưng con cháu không giữ được nữa. Mình cứ mua cho nó 1 miếng đất, 1 cái nhà, một đống vàng…thì nó sẽ bán vàng để ăn, hết rồi cắt đất bán lần lần, rồi tới bán nhà, rồi rơi vào nghèo khổ rách rưới. Nhưng thế hệ sau đó nữa, thì lại bật dậy được vì ĐƯỢC sống trong nghèo khó. Cho nên nghèo khó là một cơ hội tuyệt vời. Giàu có là một thách thức để một đứa trẻ thành công. Phải tận dụng cơ hội khó khăn của mình, và vượt sướng, buông bỏ hết những thảm nhung để lăn lê trong cát bụi, để mình có tương lai. Nếu mình lỡ sinh ra trong nhà giàu rồi, gạt hết, tự mình xoay sở, tự mình sinh sống. Ở Tp HCM thì xin cha mẹ đi học ở tỉnh khác, thành phố khác, trừ trường chỉ có ở Tp mới có thì đành chịu, chứ học nông nghiệp hãy về Cần Thơ, học Vật Lý Sinh Học hay Toán thì lên Đà Lạt, học thủy sản ra Nha Trang, học hàng hải ra Hải Phòng, học âm nhạc ra Huế…Thoát ly ra khỏi vỏ bọc của gia đình, để được tự sống. Phải có những buổi sáng thức dậy suy nghĩ hôm nay phải làm sao để có cơm ăn khi cái ví không còn 1 xu, tối nay phải ngủ ở đâu khi tiền nhà chưa đóng, phải xin đi làm thêm ở đâu để có cái đi chơi, để dành…Chính suy nghĩ như vậy sẽ giúp vỏ não mình hằn lên những nếp gấp của sự trưởng thành, của sự tự tin. Chưa có ai nằm ra đường chết đói cả, bạn nên nhớ điều đó. Khi cùng đường, người ta tự nghĩ phải đi ăn cơm từ thiện, vô chùa ăn, ghé bạn mượn tiền, hay xyz…nào đó để tồn tại. 3. Cha mẹ của mọi đứa trẻ phải thương chúng nó bằng phương pháp giáo dục khác. Đến tuổi biết ăn là tự xúc cơm, tự giặt giũ lau nhà, tự học, tự chơi. Ép chúng nó buổi sáng phải thức dậy sớm, lau nhà lau cửa sạch sẽ, dọn dẹp mùng mền chiếu gối, nấu nước nấu mì cho chính nó ăn, không nhịn đói kệ mày. Cuối tuần bắt nó phải quét váng nhện, lau chùi tivi tủ lạnh, chăm sóc cây cảnh thú nuôi, quét sơn, sửa nhà, tham gia các hoạt động ngoài xã hội, tuyệt đối không cho nó ôm laptop hay ipad iphone khi chưa làm xong việc nhà. Nếu trường có tổ chức đi xe buýt đưa đón thì cho chúng nó tự đi với bạn bè, không nên đưa đón, kẹt đường kẹt sá trước cổng trường. Không xin xỏ việc làm cho chúng nó. Không ép chúng nó học ngành mình yêu thích, mình thích thì mình học đi. 4. Cha mẹ LỠ GIÀU CÓ thì hãy cho con cháu mình một môi trường giáo dục tiên tiến đến năm 18 tuổi và hết. Học vì đam mê chứ không phải vì bằng cấp, học nghề cũng được chứ không nhất thiết học chữ. Không ép chúng nó học thêm nếu chúng không thích học, chỉ có những đứa ham mê chữ nghĩa mới cho chúng nó vay tiền học đại học, bắt ra trường trả lại. Tiền tích cóp một đời, hai vợ chồng già xài cho sướng cuộc đời đi. Đi du lịch chỗ này chỗ kia, hoặc đem đi từ thiện để tạo phúc/may mắn cho con cho cháu. Tương lai của tụi nó hãy để tụi nó quyết định, đừng có đu theo hỏi miết. Nó mà về úp mặt vào ô tô, dựa dẫm là mình quánh, mình đuổi đi. Cứ “cho” riết thì một cục cưng biến thành một cục nợ cho gia đình, một cục…tác của xã hội. “Qua nửa đời phiêu bạt, em lại về úp mặt vào ô tô. Ơi con ô tô, con ô tô…” (Trích Tony Buổi Sáng)
Những điều cần biết khi phỏng vấn xin việc
Mình thấy một thực tế hiện nay, rất rất nhiều bạn cố gắng học từ lúc học phổ thông, rồi cố gắng chen chân vào các trường Đại học, vào Đại học cũng ráng phấn đấu học để nhận được tấm bằng loại giỏi, nói chung lý lịch quá trình học tập đẹp. Thế nhưng, ra trường cầm tấm bằng Đại học rồi đi xin việc thì hỡi ôi, rồi thắc mắc sao mình học giỏi nhưng người ta không nhận mình. Tình trạng thất nghiệp hiện nay cũng tăng cao bởi lượng cung của nhà trường với lượng cầu mà các doanh nghiệp cần không gặp nhau. Thực tế, nhu cầu tuyển dụng hiện nay rất cao, nhưng đa phần các bạn học sinh, sinh viên ít chú trọng đến các kĩ năng mềm, bên cạnh các kiến thức lý thuyết được học. Đây là một lỗ hổng khá lớn khiến cho nhiều bạn sinh viên dù học giỏi nhưng vẫn thất nghiệp. Hiện nay, các khóa đào tạo kĩ năng mềm tại các trung tâm rất đắt tiền, nói thật là nhiều bạn không có khả năng, như mình cũng vậy. Mình share tổng hợp các kĩ năng mềm cần thiết cho các bạn, nhất là các bạn sinh viên năm 4 chuẩn bị ra trường. Sao chúng ta không nghĩ đến việc tham khảo các tài liệu này và lập nhóm để trao đổi với nhau nhỉ. Cũng nhắn nhủ với các bạn đang là học sinh, sinh viên, suốt ngày vùi đầu vào sách vở không phải là tốt, hãy dành những ngày cuối tuần để đi chơi cùng những người bạn, hoặc tham gia các hoạt động xã hội, hoạt động tình nguyện, bạn nhé. Sẽ giúp cho các bạn rất nhiều về các kĩ năng sống đấy. Trích nguồn từ web kế toán