"Giận quá mất khôn" là gì? Khi nào "Giận quá mất khôn" trở thành tình tiết giảm nhẹ TNHS?
Ý nghĩa của câu thành ngữ "Giận quá mất khôn" là gì? Giận quá mất khôn" có thể trở thành tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự trong trường hợp nào? "Giận quá mất khôn" có nghĩa là gì? "Giận quá mất khôn" có nghĩa là khi con người tức giận quá mức, họ sẽ mất đi sự khôn ngoan và sáng suốt, dễ dàng mắc phải những sai lầm. Cơn giận có thể làm mờ đi khả năng phán đoán, khiến chúng ta hành động theo cảm tính thay vì lý trí. Tác hại của việc "Giận quá mất khôn" "Giận quá mất khôn" có rất nhiều tác hại, trong đó có thể kể đến: - Mất kiểm soát hành vi: khi tức giận, chúng ta dễ nói hoặc làm những điều mà sau này sẽ hối hận. Những hành động này thường không được suy nghĩ kỹ lưỡng và có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng. - Gây tổn thương cho người khác: những lời nói hoặc hành động trong lúc tức giận có thể làm tổn thương người khác, gây ra xích mích và mâu thuẫn. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến mối quan hệ cá nhân mà còn có thể gây ra những rạn nứt trong gia đình, bạn bè, và đồng nghiệp. - Ảnh hưởng đến sức khỏe: sự tức giận kéo dài có thể gây ra các vấn đề về sức khỏe như tăng huyết áp, căng thẳng và các bệnh tim mạch. Nó cũng có thể làm giảm chất lượng cuộc sống và ảnh hưởng đến tinh thần. Cách kiểm soát cơn giận - Hãy hít thở sâu và thư giãn: kỹ thuật hít thở sâu có thể giúp giảm căng thẳng và lấy lại bình tĩnh. Thư giãn cơ thể và tâm trí cũng là một cách hiệu quả để kiểm soát cơn giận. - Tạm dừng và suy nghĩ: trước khi phản ứng, hãy tạm dừng và suy nghĩ về hậu quả của hành động của mình. Điều này giúp chúng ta có thời gian để lấy lại lý trí và đưa ra quyết định đúng đắn hơn. - Tìm kiếm sự hỗ trợ: nói chuyện với bạn bè hoặc người thân để giải tỏa cảm xúc. Họ có thể đưa ra những lời khuyên hữu ích và giúp chúng ta nhìn nhận vấn đề một cách khách quan hơn. Bài học người xưa để lại Câu tục ngữ "Giận quá mất khôn" là một lời nhắc nhở sâu sắc về tác động tiêu cực của cơn giận đối với khả năng suy nghĩ và hành động của con người. Khi tức giận, chúng ta dễ mất đi sự khôn ngoan và lý trí, dẫn đến những hành động và quyết định không đúng đắn. "Giận quá mất khôn" còn là một lời nhắc nhở về tầm quan trọng của việc kiểm soát cảm xúc. Bằng cách giữ bình tĩnh và suy nghĩ kỹ lưỡng, chúng ta có thể tránh được những sai lầm không đáng có và duy trì mối quan hệ tốt đẹp với mọi người xung quanh. Khi nào "Giận quá mất khôn" trở thành tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự? Theo khoản 1 Điều 51 Bộ luật hình sự 2015 (được sửa đổi bởi điểm a, b khoản 6 Điều 1 Luật sửa đổi Bộ luật Hình sự 2017) quy định thì một trong các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự là "phạm tội trong trường hợp bị kích động về tinh thần do hành vi trái pháp luật của nạn nhân gây ra". Vấn đề trạng thái tinh thần bị kích động mạnh trong Bộ luật hình sự đã được hướng dẫn lần đầu tiên tại điểm b Mục 1 Chương 2 Nghị quyết số 04/HĐTP/NQ năm 1986 của Hội đồng Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao, hướng dẫn áp dụng một số quy định trong phần các tội phạm của Bộ luật hình sự, theo đó: Tình trạng tinh thần bị kích động là tình trạng người phạm tội không hoàn toàn tự chủ, tự kiềm chế được hành vi phạm tội của mình. Nói chung, sự kích động mạnh đó phải là tức thời do hành vi trái pháp luật nghiêm trọng của nạn nhân gây nên sự phản ứng dẫn tới hành vi giết người. Nhưng cá biệt có trường hợp do hành vi trái pháp luật của nạn nhân có tính chất đè nén, áp bức tương đối nặng nề, lặp đi lặp lại, sự kích động đó đã âm ỷ, kéo dài, đến thời điểm nào đó hành vi trái pháp luật của nạn nhân lại tiếp diễn làm cho người bị kích động không tự kiềm chế được; nếu tách riêng sự kích động mới này thì không coi là kích động mạnh, nhưng nếu xét cả quá trình phát triển của sự việc, thì lại được coi là mạnh hoặc rất mạnh. Như vậy, "Giận quá mất khôn" là khi con người tức giận quá mức, họ sẽ mất đi sự khôn ngoan và sáng suốt, dễ dàng mắc phải những sai lầm. Cơn giận có thể làm mờ đi khả năng phán đoán, khiến chúng ta hành động theo cảm tính thay vì lý trí. "Giận quá mất khôn" có trở thành tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự hay không thì cần phải xác định tinh thần của người phạm tội có bị kích động mạnh hay không và để phân biệt giữa “kích động” với “kích động mạnh” cần xem xét một cách khác quan, toàn diện các mặt. Ví dụ về: thời gian, hoàn cảnh, địa điểm, diễn biến, nguyên nhân sâu xa và trực tiếp của sự việc; mối quan hệ giữa nạn nhân với người phạm tội, trình độ văn hóa, chính trị, tính tình, cá tính của mỗi bên: mức độ nghiêm trọng của hành vi trái pháp luật của nạn nhân, mối quan hệ nhân quả giữa hành vi trái pháp luật nghiêm trọng của nạn nhân với tình trạng tinh thần bị kích động mạnh của người phạm tội.
Phân biệt “Hành vi có tính chất côn đồ” và “Phạm tội trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh”
Tính chất côn đồ và Trạng thái tinh thần bị kích động mạnh Hai khái niệm “hành vi có tính chất côn đồ” và “phạm tội trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh” là những tình tiết tăng nặng, giảm nhẹ trách nhiệm hình sự trong việc xét xử tội phạm, tuy nhiên dường như ranh giới giữa chúng là rất mong manh. Bài viết sẽ phân tích một số điểm khác nhau cơ bản để phân biệt làm rõ sự khác biệt này. 1. Trạng thái tinh thần bị kích động mạnh Theo hướng dẫn tại Nghị quyết 04/HĐTP/NQ ngày 29/11/1986 của Hội đồng Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao, trạng thái này được hiểu là: “Tình trạng tinh thần bị kích động là tình trạng người phạm tội không hoàn toàn tự chủ, tự kiềm chế được hành vi phạm tội của mình. Nói chung, sự kích động mạnh đó phải là tức thời do hành vi trái pháp luật nghiêm trọng của nạn nhân gây nên sự phản ứng dẫn tới hành vi giết người…” Từ định nghĩa này, có 4 điều cần lưu ý: Một là: Phải có hành vi trái pháp luật của nạn nhân Hai là: Người phạm tội phải ở trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh (tình trạng người phạm tội không hoàn toàn tự chủ, tự kiềm chế được hành vi phạm tội của mình) Ba là: Hành vi trái pháp luật của người bị hại được thực hiện với người phạm tội hoặc người thân thích với người phạm tội. (Điều 125 Bộ luật hình sự 2015) Bốn là: Hành vi trái pháp luật của nạn nhân là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến hành vi phạm tội của người phạm tội. Có thể cùng với một hành vi, người này sẽ bị kích động mạnh, người khác lại không (yếu tố chủ quan) tuy nhiên phần quan trọng nhất để xác định tình tiết này là việc nạn nhân đã có hành vi vi phạm pháp luật và hành vi đó đã tác động đến người phạm tội. 2. Hành vi có tính chất côn đồ Hiện nay không có văn bản hướng dẫn cụ thể về tình tiết này, tuy nhiên trước đây từng có Công văn 38/NCPL ngày 06/01/1976 của TANDTC giải thích: “Khái niệm côn đồ được hiểu là hành động của những tên coi thường pháp luật, luôn luôn phá rối trật tự trị an, sẵn sàng dùng vũ lực và thích (hay) dùng vũ lực để uy hiếp người khác phải khuất phục mình, vô cớ hoặc chỉ vì một duyên cớ nhỏ nhặt là đâm chém, thậm chí giết người. Hành động của chúng thường là xâm phạm sức khoẻ, tính mạng, danh dự người khác, gây gổ hành hung người khác một cách vô cớ hoặc vì một duyên cớ nhỏ nhặt…” Như vậy, điều đầu tiên ta thấy từ khái niệm này là nó xuất phát hoàn toàn do bản chất của người phạm tội. Từ đó, một số điểm đáng chú ý của “hành vi có tính chất côn đồ” được xác định như sau: Một là: Ý thức chủ quan của người phạm tội chủ động, mong muốn, cố ý thực hiện hành vi phạm tội Hai là: Người phạm tội có sự chuẩn bị, lên kế hoạch, có công cụ hỗ trợ cho hành vi phạm tội Ba là: Mức độ của hành vi phạm tội Mức độ này sẽ là điểm để quyết định rõ ràng nhất tính chất côn đồ của hành vi. Những dấu hiệu thể hiện tính quyết liệt, mức độ tấn công, cường độ tấn công nhanh, mạnh, liên tục hay việc ngang nhiên, thách thức người khác hoặc cơ quan chức năng chính là điểm dễ nhận thấy của tính chất côn đồ. Bốn là: Có thể dựa vào nhân thân Để xác định tính chất côn đồ qua nhân thân, cần đánh giá toàn diện các mối quan hệ xã hội, hoàn cảnh sống, thái độ và quan điểm sống của người đó để có kêt luận phù hợp nhất Như vậy, điểm mấu chốt để phân biệt hai tình tiết này chính là ở nguyên nhân dẫn đến hành vi. Khi phạm tội ở trạng thái tinh thần bị kích động, bản thân người phạm tội có thể sẽ không gây án nếu không có tác động từ nạn nhân. Ngược lại đối với hành vi có tính côn đồ, người phạm tội vừa có chủ đích thực hiện vừa có chủ đích làm mức độ của hành vi phạm tội tăng lên.
"Giết người" hay "Giết người trong trạng thái kích động mạnh"?
Nguyễn Văn Bằng (SN 1985 Mỹ Đức, Hà Nội) là cựu sinh viên trường Đại học Ngoại thương. Sau khi học hai năm tại trường này, Bằng thi đạt được suất học bổng du học tại trường ĐH Minh Tuyền (Đài Loan). Sau 2 năm học nước ngoài, năm 2016, Bằng trở về Việt Nam và bắt đầu xin việc. Bằng rải đơn xin việc khắp nơi, nhưng vì cánh tay bị teo vì bị sốt lúc anh 1 tháng tuổi, do đó, đi đâu Bằng cũng bị từ chối, từ đó, Bằng đâm ra nghĩ quẩn và bị tâm thần. Cuối cùng, Bằng xin làm việc trong một siêu thị để kiếm tiền trang trải hằng ngày. Và bi kịch cũng bắt đầu từ đây. Một buổi tối, có 3 anh bảo vệ ngồi trên chiếc xích sắt trước cửa siêu thị đung đưa. Thấy vậy, Bằng nhắc nhở đến hai lần rằng : "Các anh không được ngồi trên dây, đứt dây đấy". Anh Mai An Ninh (một người trong nhóm) đáp: "Đứt dây thì bọn tao đền". Bằng không nói gì và vào trong. Khoảng 2 phút sau, nhóm Ninh bất ngờ lao vào đánh Bằng. Sẵn con dao trong người, anh Bằng chống trả và đâm vào anh Ninh. Tuy nhiên, nhóm Ninh vẫn không chịu dừng lại mà vẫn lao đến đánh Bằng. Do đó, Bằng đâm liên tiếp vào ngực, tay và cổ anh Ninh.Gây án xong, Bằng tới Công an phường Giảng Võ đầu thú còn nạn nhân được đưa đi cấp cứu nhưng không qua khỏi. Đầu tháng 6 vừa qua, TANDTP Hà Nội đưa bị cáo Bằng ra xét xử sơ thẩm về tội "Giết người". Do có nhiều tình tiết cần được làm rõ nên HĐXX đã quyết định hoãn phiên tòa, chưa rõ ngày mở lại. Theo Điều 95 Bộ luật hình sự 1999 về Tội giết người trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh: "Người nào giết người trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh do hành vi trái pháp luật nghiêm trọng của nạn nhân đối với người đó hoặc đối với người thân thích của người đó, thì bị phạt tù từ sáu tháng đến ba năm." Ở đây, rõ ràng người gây lỗi trước là nhóm Ninh tác động tới Bằng, làm Bằng mất kiểm soát dẫn đến hành vi giết người. Do đó, hành vi của Bằng không thể coi là tội “Giết người” được. Mọi người cho ý kiến về vụ việc này ở bên dưới nhé! Nguồn: kenh14
"Giận quá mất khôn" là gì? Khi nào "Giận quá mất khôn" trở thành tình tiết giảm nhẹ TNHS?
Ý nghĩa của câu thành ngữ "Giận quá mất khôn" là gì? Giận quá mất khôn" có thể trở thành tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự trong trường hợp nào? "Giận quá mất khôn" có nghĩa là gì? "Giận quá mất khôn" có nghĩa là khi con người tức giận quá mức, họ sẽ mất đi sự khôn ngoan và sáng suốt, dễ dàng mắc phải những sai lầm. Cơn giận có thể làm mờ đi khả năng phán đoán, khiến chúng ta hành động theo cảm tính thay vì lý trí. Tác hại của việc "Giận quá mất khôn" "Giận quá mất khôn" có rất nhiều tác hại, trong đó có thể kể đến: - Mất kiểm soát hành vi: khi tức giận, chúng ta dễ nói hoặc làm những điều mà sau này sẽ hối hận. Những hành động này thường không được suy nghĩ kỹ lưỡng và có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng. - Gây tổn thương cho người khác: những lời nói hoặc hành động trong lúc tức giận có thể làm tổn thương người khác, gây ra xích mích và mâu thuẫn. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến mối quan hệ cá nhân mà còn có thể gây ra những rạn nứt trong gia đình, bạn bè, và đồng nghiệp. - Ảnh hưởng đến sức khỏe: sự tức giận kéo dài có thể gây ra các vấn đề về sức khỏe như tăng huyết áp, căng thẳng và các bệnh tim mạch. Nó cũng có thể làm giảm chất lượng cuộc sống và ảnh hưởng đến tinh thần. Cách kiểm soát cơn giận - Hãy hít thở sâu và thư giãn: kỹ thuật hít thở sâu có thể giúp giảm căng thẳng và lấy lại bình tĩnh. Thư giãn cơ thể và tâm trí cũng là một cách hiệu quả để kiểm soát cơn giận. - Tạm dừng và suy nghĩ: trước khi phản ứng, hãy tạm dừng và suy nghĩ về hậu quả của hành động của mình. Điều này giúp chúng ta có thời gian để lấy lại lý trí và đưa ra quyết định đúng đắn hơn. - Tìm kiếm sự hỗ trợ: nói chuyện với bạn bè hoặc người thân để giải tỏa cảm xúc. Họ có thể đưa ra những lời khuyên hữu ích và giúp chúng ta nhìn nhận vấn đề một cách khách quan hơn. Bài học người xưa để lại Câu tục ngữ "Giận quá mất khôn" là một lời nhắc nhở sâu sắc về tác động tiêu cực của cơn giận đối với khả năng suy nghĩ và hành động của con người. Khi tức giận, chúng ta dễ mất đi sự khôn ngoan và lý trí, dẫn đến những hành động và quyết định không đúng đắn. "Giận quá mất khôn" còn là một lời nhắc nhở về tầm quan trọng của việc kiểm soát cảm xúc. Bằng cách giữ bình tĩnh và suy nghĩ kỹ lưỡng, chúng ta có thể tránh được những sai lầm không đáng có và duy trì mối quan hệ tốt đẹp với mọi người xung quanh. Khi nào "Giận quá mất khôn" trở thành tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự? Theo khoản 1 Điều 51 Bộ luật hình sự 2015 (được sửa đổi bởi điểm a, b khoản 6 Điều 1 Luật sửa đổi Bộ luật Hình sự 2017) quy định thì một trong các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự là "phạm tội trong trường hợp bị kích động về tinh thần do hành vi trái pháp luật của nạn nhân gây ra". Vấn đề trạng thái tinh thần bị kích động mạnh trong Bộ luật hình sự đã được hướng dẫn lần đầu tiên tại điểm b Mục 1 Chương 2 Nghị quyết số 04/HĐTP/NQ năm 1986 của Hội đồng Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao, hướng dẫn áp dụng một số quy định trong phần các tội phạm của Bộ luật hình sự, theo đó: Tình trạng tinh thần bị kích động là tình trạng người phạm tội không hoàn toàn tự chủ, tự kiềm chế được hành vi phạm tội của mình. Nói chung, sự kích động mạnh đó phải là tức thời do hành vi trái pháp luật nghiêm trọng của nạn nhân gây nên sự phản ứng dẫn tới hành vi giết người. Nhưng cá biệt có trường hợp do hành vi trái pháp luật của nạn nhân có tính chất đè nén, áp bức tương đối nặng nề, lặp đi lặp lại, sự kích động đó đã âm ỷ, kéo dài, đến thời điểm nào đó hành vi trái pháp luật của nạn nhân lại tiếp diễn làm cho người bị kích động không tự kiềm chế được; nếu tách riêng sự kích động mới này thì không coi là kích động mạnh, nhưng nếu xét cả quá trình phát triển của sự việc, thì lại được coi là mạnh hoặc rất mạnh. Như vậy, "Giận quá mất khôn" là khi con người tức giận quá mức, họ sẽ mất đi sự khôn ngoan và sáng suốt, dễ dàng mắc phải những sai lầm. Cơn giận có thể làm mờ đi khả năng phán đoán, khiến chúng ta hành động theo cảm tính thay vì lý trí. "Giận quá mất khôn" có trở thành tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự hay không thì cần phải xác định tinh thần của người phạm tội có bị kích động mạnh hay không và để phân biệt giữa “kích động” với “kích động mạnh” cần xem xét một cách khác quan, toàn diện các mặt. Ví dụ về: thời gian, hoàn cảnh, địa điểm, diễn biến, nguyên nhân sâu xa và trực tiếp của sự việc; mối quan hệ giữa nạn nhân với người phạm tội, trình độ văn hóa, chính trị, tính tình, cá tính của mỗi bên: mức độ nghiêm trọng của hành vi trái pháp luật của nạn nhân, mối quan hệ nhân quả giữa hành vi trái pháp luật nghiêm trọng của nạn nhân với tình trạng tinh thần bị kích động mạnh của người phạm tội.
Phân biệt “Hành vi có tính chất côn đồ” và “Phạm tội trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh”
Tính chất côn đồ và Trạng thái tinh thần bị kích động mạnh Hai khái niệm “hành vi có tính chất côn đồ” và “phạm tội trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh” là những tình tiết tăng nặng, giảm nhẹ trách nhiệm hình sự trong việc xét xử tội phạm, tuy nhiên dường như ranh giới giữa chúng là rất mong manh. Bài viết sẽ phân tích một số điểm khác nhau cơ bản để phân biệt làm rõ sự khác biệt này. 1. Trạng thái tinh thần bị kích động mạnh Theo hướng dẫn tại Nghị quyết 04/HĐTP/NQ ngày 29/11/1986 của Hội đồng Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao, trạng thái này được hiểu là: “Tình trạng tinh thần bị kích động là tình trạng người phạm tội không hoàn toàn tự chủ, tự kiềm chế được hành vi phạm tội của mình. Nói chung, sự kích động mạnh đó phải là tức thời do hành vi trái pháp luật nghiêm trọng của nạn nhân gây nên sự phản ứng dẫn tới hành vi giết người…” Từ định nghĩa này, có 4 điều cần lưu ý: Một là: Phải có hành vi trái pháp luật của nạn nhân Hai là: Người phạm tội phải ở trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh (tình trạng người phạm tội không hoàn toàn tự chủ, tự kiềm chế được hành vi phạm tội của mình) Ba là: Hành vi trái pháp luật của người bị hại được thực hiện với người phạm tội hoặc người thân thích với người phạm tội. (Điều 125 Bộ luật hình sự 2015) Bốn là: Hành vi trái pháp luật của nạn nhân là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến hành vi phạm tội của người phạm tội. Có thể cùng với một hành vi, người này sẽ bị kích động mạnh, người khác lại không (yếu tố chủ quan) tuy nhiên phần quan trọng nhất để xác định tình tiết này là việc nạn nhân đã có hành vi vi phạm pháp luật và hành vi đó đã tác động đến người phạm tội. 2. Hành vi có tính chất côn đồ Hiện nay không có văn bản hướng dẫn cụ thể về tình tiết này, tuy nhiên trước đây từng có Công văn 38/NCPL ngày 06/01/1976 của TANDTC giải thích: “Khái niệm côn đồ được hiểu là hành động của những tên coi thường pháp luật, luôn luôn phá rối trật tự trị an, sẵn sàng dùng vũ lực và thích (hay) dùng vũ lực để uy hiếp người khác phải khuất phục mình, vô cớ hoặc chỉ vì một duyên cớ nhỏ nhặt là đâm chém, thậm chí giết người. Hành động của chúng thường là xâm phạm sức khoẻ, tính mạng, danh dự người khác, gây gổ hành hung người khác một cách vô cớ hoặc vì một duyên cớ nhỏ nhặt…” Như vậy, điều đầu tiên ta thấy từ khái niệm này là nó xuất phát hoàn toàn do bản chất của người phạm tội. Từ đó, một số điểm đáng chú ý của “hành vi có tính chất côn đồ” được xác định như sau: Một là: Ý thức chủ quan của người phạm tội chủ động, mong muốn, cố ý thực hiện hành vi phạm tội Hai là: Người phạm tội có sự chuẩn bị, lên kế hoạch, có công cụ hỗ trợ cho hành vi phạm tội Ba là: Mức độ của hành vi phạm tội Mức độ này sẽ là điểm để quyết định rõ ràng nhất tính chất côn đồ của hành vi. Những dấu hiệu thể hiện tính quyết liệt, mức độ tấn công, cường độ tấn công nhanh, mạnh, liên tục hay việc ngang nhiên, thách thức người khác hoặc cơ quan chức năng chính là điểm dễ nhận thấy của tính chất côn đồ. Bốn là: Có thể dựa vào nhân thân Để xác định tính chất côn đồ qua nhân thân, cần đánh giá toàn diện các mối quan hệ xã hội, hoàn cảnh sống, thái độ và quan điểm sống của người đó để có kêt luận phù hợp nhất Như vậy, điểm mấu chốt để phân biệt hai tình tiết này chính là ở nguyên nhân dẫn đến hành vi. Khi phạm tội ở trạng thái tinh thần bị kích động, bản thân người phạm tội có thể sẽ không gây án nếu không có tác động từ nạn nhân. Ngược lại đối với hành vi có tính côn đồ, người phạm tội vừa có chủ đích thực hiện vừa có chủ đích làm mức độ của hành vi phạm tội tăng lên.
"Giết người" hay "Giết người trong trạng thái kích động mạnh"?
Nguyễn Văn Bằng (SN 1985 Mỹ Đức, Hà Nội) là cựu sinh viên trường Đại học Ngoại thương. Sau khi học hai năm tại trường này, Bằng thi đạt được suất học bổng du học tại trường ĐH Minh Tuyền (Đài Loan). Sau 2 năm học nước ngoài, năm 2016, Bằng trở về Việt Nam và bắt đầu xin việc. Bằng rải đơn xin việc khắp nơi, nhưng vì cánh tay bị teo vì bị sốt lúc anh 1 tháng tuổi, do đó, đi đâu Bằng cũng bị từ chối, từ đó, Bằng đâm ra nghĩ quẩn và bị tâm thần. Cuối cùng, Bằng xin làm việc trong một siêu thị để kiếm tiền trang trải hằng ngày. Và bi kịch cũng bắt đầu từ đây. Một buổi tối, có 3 anh bảo vệ ngồi trên chiếc xích sắt trước cửa siêu thị đung đưa. Thấy vậy, Bằng nhắc nhở đến hai lần rằng : "Các anh không được ngồi trên dây, đứt dây đấy". Anh Mai An Ninh (một người trong nhóm) đáp: "Đứt dây thì bọn tao đền". Bằng không nói gì và vào trong. Khoảng 2 phút sau, nhóm Ninh bất ngờ lao vào đánh Bằng. Sẵn con dao trong người, anh Bằng chống trả và đâm vào anh Ninh. Tuy nhiên, nhóm Ninh vẫn không chịu dừng lại mà vẫn lao đến đánh Bằng. Do đó, Bằng đâm liên tiếp vào ngực, tay và cổ anh Ninh.Gây án xong, Bằng tới Công an phường Giảng Võ đầu thú còn nạn nhân được đưa đi cấp cứu nhưng không qua khỏi. Đầu tháng 6 vừa qua, TANDTP Hà Nội đưa bị cáo Bằng ra xét xử sơ thẩm về tội "Giết người". Do có nhiều tình tiết cần được làm rõ nên HĐXX đã quyết định hoãn phiên tòa, chưa rõ ngày mở lại. Theo Điều 95 Bộ luật hình sự 1999 về Tội giết người trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh: "Người nào giết người trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh do hành vi trái pháp luật nghiêm trọng của nạn nhân đối với người đó hoặc đối với người thân thích của người đó, thì bị phạt tù từ sáu tháng đến ba năm." Ở đây, rõ ràng người gây lỗi trước là nhóm Ninh tác động tới Bằng, làm Bằng mất kiểm soát dẫn đến hành vi giết người. Do đó, hành vi của Bằng không thể coi là tội “Giết người” được. Mọi người cho ý kiến về vụ việc này ở bên dưới nhé! Nguồn: kenh14